ĐUỔI THEO VỆT NẮNG - Trang 53

điện. Bà sốt ruột:
- Đứng bên chỉ cách thức cho bu làm.
- Bu làm sao được, lạng quạng điện giựt chết tươi.
Nhìn cái chấu cắm bé xíu mà sợi dây lại mới tinh nhưng nghe con dọa bà
cũng cảm thấy ngan ngán, thôi thì chịu khó chờ một chút cũng chẳng sao.
Tuy nó làm trông gượng gạo khó khăn nhưng điện đâu ăn được nó, bằng
chứng là nó vẫn sống sờ sờ ra đó suốt mười năm trời.
- Xong rồi đấy, bây giờ bu bỏ tôm khô vào và nhớ cho thêm chút nước
không thôi cháy máy.
Nụ nhấn nút đầu tiên, bốn lưỡi dao nằm dưới cùng xoay nhè nhẹ nhưng chỉ
đủ cứa đứt đôi con tôm khô ngâm vội chưa kịp mềm.
- Bu muốn mạnh hơn nhấn nút kế tiếp nữa. Đây này, nhìn theo con làm cho
biết...
Nụ có vẻ hãnh diện vì công việc chỉ dẫn tỉ mỉ này, giống như một cô giáo
non nớt chỉ bảo cho cụ học trò:
- Sống ở Mỹ phải như thế chứ! Ai mà cứ ngồi bệt xuống bếp đâm với giã
nhìn chán cả ra.
Bà Cửu dễ dãi và vô tư hơn ông. Ngay từ lúc gặp Nụ lòng bà mừng như mở
hội, tình mẫu tử lâu nay lắng đọng giờ đảo lộn trong hạnh phúc trùng
phùng. Bà nhìn con đầy ắp thương yêu.
- Bu nấu gì vậy?
- Canh riêu tôm với cà chua.
Nụ chun mũi lại rồi đưa mắt nhìn quanh:
- Ảm hết vào màn cửa, thảm thùa. Sao không nấu canh thịt nạc có phải
ngon hơn không?
- Thịt nạc ai mua?
Nụ cười hề hề:
- Ừ nhỉ! Bu thích thì con đạp xe ra chợ chỉ vài phút là có ngay.
Nghe đến chợ búa gần nhà, mắt bà chợt sáng và giọng liến thoắng như vừa
tiêm được mũi thuốc khoẻ:
- Ngày mai dẫn bu ra chợ mua ít rau rợ cá mú về ăn. Bu bảo thật, cả mấy
tuần nay ở trên nhà vợ Tâm thèm rau chết đi được mà không dám há mồm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.