ĐUỔI THEO VỆT NẮNG - Trang 51

được mang về nhà. Thương con yếu đuối nhưng giá nó chết liền lúc lọt
lòng thì ông bà đỡ ân hận, đàng này thân nó đã còi cọt, bệnh hoạn lại còn bị
sứt môi. Ngày mang Nụ về nhà lối xóm viện cớ thăm hỏi đến xem đông
nghẹt. Kẻ bảo tại bà ăn thịt thỏ, người bảo tại điềm trời, lại cũng có người
vẽ chuyện bày ra kiếp trước kiếp sau khiến ông rối cả ruột gan. Chẳng hiểu
tại những lời trù ẻo của họ làm cho có huông hay tại mọi đau đớn bệnh tật
trong nhà bắt nó phải một mình gánh hết mà Nụ rất khó nuôi. Mỗi ngày
ngoài hai bữa chính bằng nước thịt bò hầm với khoai và cà rốt, bà Cửu còn
dậm sữa Similac với nước cháo cho nó uống nhưng con bé vẫn èo uột bệnh
lên bệnh xuống. Ông trách bà tại không cho nó bú sữa mẹ, không ẵm nó
cho có hơi người nên khó nuôi. Vợ ông cũng nghĩ như thế nhưng khốn nỗi
sữa đâu cho nó bú vì phải gián đoạn suốt thời gian một tháng Nụ nằm trong
phòng kiếng.

Gần hai tuổi Nụ mới chỉ bò lết chứ chưa biết đi. Đôi ống chân nó teo bóp
và đôi mông dúm dó khó coi, lại nữa vết bớt xanh dưới cổ càng tạo cho Nụ
vẻ xanh xao gầy guộc. Đúng là những khốn khó dồn dập xảy tới cho những
kẻ bất hạnh. Bước chập chững đầu tiên khi Nụ được ba tuổi cũng là bước
chập chững của cả đời. Cái Nụ bị tật ở chân... Bà Cửu ôm con đau đớn còn
ông đay nghiến "phúc đức tại mẫu". Lớn lên Nụ đi đứng khó khăn lại tính
nết ương dở nên mãi mười tuổi nó mới chịu đến trường và cố gắng theo
đuổi lắm cũng chỉ hết bậc tiểu học. Nụ luôn mang mặc cảm thua sút bạn bè
nên ít đi đến đâu, có đi cũng không dám xài nạng vì sợ chứng tích tật
nguyền mà vứt nạng thì chân nam đá chân xiêu, đâm xấp dập ngửa. Có điều
không hiểu sao ông luôn nghĩ rằng nếu vứt nạng và đứng giữa đám đông
trông Nụ cũng lành lặn như mọi đứa cùng lứa nhưng bộ mặt... bộ mặt rỗ
chằng chịt, một chứng tích thê thảm sau trận đậu mùa và vết thẹo sứt môi
đã được dính liền vào cuộc đời bất hạnh của nó. Bây giờ nhìn tận tường sự
thật ông cảm thấy hối hận vì khi xưa đã cho Nụ đi. Giá nó cứ tiếp tục ở Việt
Nam và dựa vào danh vọng của ông thì ít ra cũng kiếm được tấm chồng còn
qua đây có lẽ phải ở vậy cho đến muôn đời. Đàn bà bên này hiếm nhưng
chỉ hiếm nết, hiếm tài, hiếm sắc, hiếm những kẻ khôn ngoan hoạt bát chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.