trên bản chất mà nói còn là một đầu cầm thú, không biết đến lúc ấy thú tính
bắt đầu từ răng, cô xui xẻo đầu tiên: “Việc ấy, tôi phải xuống xe, lát nữa
nói.” Trực tiếp cắt đứt điện thoại di động.
Lấy ví tiền ra trả tiền xe cho lão tài xế, lão tài xế liếc mắt nhìn biệt thự
sang trọng phía sau lưng cô, không có nói với cô cái gì, thế nhưng hàm
nghĩa trong ánh mắt, Sở Dĩnh nhìn tương đối rõ ràng, khẳng định cho rằng
cô làm người tình cho người giàu, chỉ là suy nghĩ một chút, chẳng lẽ mình
không phải là người tình của Chu Tự Hàn ư, làm kỹ nữ còn muốn lập đền
thờ, nào có chuyện như vậy.
Sở Dĩnh vào biệt thự, dì giúp việc ở trong phòng khách giơ điện thoại
nhà nói: “Ông chủ, Sở tiểu thư về rồi…” Sau đó đem điện thoại đưa cho Sở
Dĩnh: “Tiểu thư, là điện thoại của ông chủ.” Sở Dĩnh nhận lấy, đi thẳng lên
lầu.
“Sở Dĩnh, mới vừa rồi anh hỏi em, em còn chưa có trả lời đấy!” Sở
Dĩnh trợn mắt một cái, người đàn ông này có tật xấu, không phải tích cực
như vậy làm cái gì?
Sở Dĩnh chỉ giả bộ ngu: “Hả? Cái gì? Tôi không nhớ rõ, Chu Tự Hàn
tôi rất mệt mỏi, anh có thể bỏ qua cho tôi hay không…” Cách ống nói, Chu
Tự Hàn cũng có thể nghe ra mệt mỏi trong giọng nói của cô, đoán rằng cô
quay quảng cáo một ngày chắc là mệt muốn chết rồi, lại nghĩ một chút,
mình hỏi cô vấn đề như vậy thật sự có chút buồn cười, lòng mềm nhũn, tức
giận tiêu tán không ít: “Được, được, vậy em đi tắm nước nóng, ngủ một
giấc, sáng sớm ngày mai anh gọi lại cho em.” nói xong sảng khoái đặt điện
thoại xuống.
Chu Tự Hàncứ như vậy bỏ qua cho cô rồi, Sở Dĩnh còn có chút không
quen lắm, liếc nhìn điện thoại, tiện tay ném trên giường, kéo khóa kéo ra
đem váy cởi ra, đồ lót cũng tuột xuống, trùm khăn tắm lên vào phòng tắm
tắm, nước đã cất xong rồi.