ĐUỔI TÌNH YÊU ĐI - Trang 264

rời, dù sao cũng 28 tuổi rồi, tinh lực và thể lực đều có chút theo không kịp
người trẻ, nhưng Chu Tự Hàn cũng đã hơn ba mươi tuổi, cũng không thấy
tinh thần sa sút, cả ngày thấy cô thì nhào lên giống như sói đói.

Cái gì dễ nghe, chính là muốn cô nói, cũng mò không ra rốt cuộc Chu

Tự Hàn muốn nghe cái gì, gần đây người đàn ông này có khuynh hướng
càng ngày càng không thể nói lí, hơn nữa quá buồn nôn ,có chết cô cũng
không nói ra miệng, nhắm mắt lại miễn cưỡng nhả ra hai chữ: " Chu Tự
Hàn. . . . . ."

Hiển nhiên Chu Tự Hàn không hài lòng, hai chữ này mà muốn đuổi

anh sao, Chu Tự Hàn đưa tay bắt được viên bi trước ngực cô, ngón tay
dùng sức chà xát viên bi đỏ nhạt mấy cái liền đứng thẳng ở trong không
khí, cúi đầu ngậm bên kia, ra sức mút . . . . . .

Bị thủ đoạn của Chu Tự Hàn làm cho cả người không tự chủ được

phát run, run rẩy ngồi lên, cái loại cảm giác vừa xót vừa tê giống như chạm
điện đó, Sở Dĩnh không khỏi khó nhịn rầm rì mấy tiếng, thỏa hiệp hỏi anh:
"Cái gì dễ nghe?"

Chu Tự Hàn cười ha ha, ngẩng đầu lên từ trước ngực cô nói: "Xem ra

bảo bối nhà ta không biết, anh dạy cho em, tiếp theo gọi anh là, Hàn. . . . .
." "Hàn?" Mặc dù thân thể bị dày vò nhưng độ nhạy cảm cao, lúc nghe
được Chu Tự Hàn nói ra hai chữ này, cả người Sở Dĩnh vẫn nhịn không
được nổi da gà lên, người đàn ông này thật sự rất buồn nôn, cái gì chứ, ghê
tởm chết rồi, có chết cô cũng không gọi.

Cắn môi, nhắm mắt lại, ý là thà chết chứ không chịu khuất phục, Chu

Tự Hàn bị dáng vẻ trẻ con này làm cho vui vẻ, chợt lui ra ngoài, lại đem
chân của cô khoác lên trên cánh tay mình, chống lên, Sở Dĩnh phía dưới bị
anh nâng lên thật cao, hạ thân trầm xuống, nặng nề cắm vào, tay của anh
vòng qua nắm xương hông của cô, dùng sức đâm sâu, tốc độ, lực độ, độ
sâu, Sở Dĩnh cảm thấy, mình thật sự muốn anh đâm chọc rồi. . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.