chua như vậy, hơn nữa, rõ ràng anh ta không thể quên tình đối với Sở Dĩnh,
anh nên làm thế nào để đá văng tiểu tử kia ra xa là một vấn đề, canh phòng
nghiêm ngặt cố sống chết giữ lấy không bằng trực tiếp diệt trừ tai hoạ về
sau.
Lăng Chu. . . . . . Chẳng lẽ là con cháu nhà họ Lăng, nhà họ Lăng kinh
doanh mấy đời, hôm nay cũng có chút lực ảnh hưởng ở chính trị, nhưng
cũng không có ở trong mắt của Chu Tự Hàn, mặc dù Lăng Chu là người
nhà họ Lăng, muốn giành phụ nữ với anh, cũng không phải chuyện đùa.
Chu Tự Hàn biết mình cũng có chút mâu thuẫn, lại muốn biết chuyện
quá khứ của Sở Dĩnh, lại sợ biết rồi, mình nổi nóng lên lại muốn trừng trị
Sở Dĩnh thật tàn nhẫn, sau đó cô nàng này lại tủi thân bắt đầu khóc, anh lại
phải dụ dỗ nửa ngày, chỉ có điều như vậy không được tốt lắm, muốn giày
vò ư, thôi, xem chừng một chút là được, dù sao công việc của Sở Dĩnh
cũng không xê xích gì nhiều, về sau đi chỗ nào đều mang cô theo, để cho
cô và Lăng Chu đó không rãnh để gặp mặt, lại tiếp tục nghĩ cách, đá văng
Lăng Chu ra, cho dù có hai người quá khứ gì, ngày dài cũng đều xong rồi.
Chu Tự Hàn tính toán rất tốt, có thể có người đương thời coi là tính
toán không bằng trời, kế hoạch không bằng biến hóa, Lý Xuyên tự mình tới
Tinh Huy tìm Chu Tự Hàn, hiển nhiên Chu Tự Hàn muốn nể mặt, không
nói đến danh tiếng của Lý Xuyên, chỉ biết hai người hợp tác mấy bộ phim
điện ảnh, bộ nào cũng làm Chu Tự Hàn thu được lợi nhuận cao ngất trời,
nhìn ở phần tiền bạc, anh cũng không thể đem Lý Xuyên đuổi ra ngoài, để
cho trợ lí Từ mời người đến phòng khách quý.
Chu Tự Hàn vừa tiến đến, Lý Xuyên liền vội vàng đứng lên cười nói:
"Chu tổng thật đúng là người bận rộn, đợi hai ngày mới đợi được đến khi
Chu tổng có thời gian rãnh rỗi." Chu Tự Hàn nói: "Đâu có, đâu có, công
việc gần đây đều chạy tới cùng một lúc, mời ngồi, Thanh Liên đang trong
giai đoạn tuyên truyền, đạo diễn Lý nên bận rộn hơn nhiều so với tôi đi!
Sao lại chạy đến ngồi trong ngồi trong miếu nhỏ của tôi đây?"