lông trong tay anh qua, đánh anh mấy cái, lại cảm thấy thật sự buồn cười,
nhét vào trên người anh, nghiêng đầu sang chỗ khác không để ý đến anh.
Chu Tự Hàn cẩn thận tiến tới trước mắt cô nói: " Không phải là vì anh
ghen tỵ sao? Nếu như em không nói như vậy, anh cũng không đến nỗi gấp
vậy, hiện tại em hả giận rồi, chuyện hôm nay coi như chúng ta cho qua đi
hả?"
Sở Dĩnh tức giận đẩy mặt của anh ra, muốn đứng lên, đáng tiếc chân
có chút nhũn ra, thử một hồi cũng không thành công, Chu Tự Hàn cười hắc
hắc chính mình bước ra, đem Sở Dĩnh vớt ra ngoài, ôm đi ra khỏi phòng
tắm, thả vào trên giường, kéo chăn qua đắp cho hai người, vỗ vỗ lưng Sở
Dĩnh, ngọt ngấy ngán mà nói: "Hôm nay anh không đi làm nữa, anh giúp
bảo bối nhà anh ngủ bù. . . . . ."