Chu Tự Hàn cầm cái chăn trong tay John đi đến choàng lấy Sở Dĩnh
ôm vào lòng, động tác không chút e dè này của anh đừng nói là đám diễn
viên ngay cả Lý Xuyên cũng phải sửng sốt, mặc dù cũng đã nghe đến
scandal của Sở Dĩnh với Chu tổng của Tinh Huy và Hàn Tổng của Âu Phỉ,
nhưng cũng không quá để ý, scandal trong làng giải trí thật thật giả giả, chả
biết thế nào, Lý Xuyên nghĩ rằng có lẽ đây là chiêu lăng xê của Tinh Huy,
cũng không phải chuyện gì mới lạ, nhưng Chủ tộng tự thân đến trường
quay, thật đúng là chuyện xưa nay chưa từng có, hơn nữa nhìn hành động
của anh, không có ý định che giấu, nghĩa là khẳng định với mọi người, Sở
Dĩnh là người của anh.
Lý Xuyên không khỏi nhìn Tôn Tiểu Bằng một cái, khóe miệng hắn
giật giật, tất nhiên cũng đã nghe scandal của Sở Dĩnh với Chu tổng Tinh
Huy, nhưng scandal của Chu tổng với nữ diễn viên nhiều lắm, biết ai là
thật, mà có thật, cũng được dăm bữa, chưa thấy ai lâu dài, vì thế anh mới
dám mượn cơ hội gây khó khăn cho Sở Dĩnh, lúc này thấy hành động của
Chu Tự Hàn không khỏi chột dạ.
Trở lại khu nghỉ ngơi, người đại diện của anh cũng khẽ trách móc:
"Vừa rồi tôi đã nhắc nhở cậu, cần gì làm khó Sở Dĩnh, một cảnh quay, làm
đi làm lại đến mười lần, Sở Dĩnh là người mới, nhưng Chu tổng đứng sau
lưng cô ta không thể đắc tội, nếu Chu tổng cố tình gây khó khăn, chén cơm
này của chúng ta coi như vỡ."
Tôn Tiểu Bằng nói: "Ai gây khó khăn cho cô ta, cô ta đội mưa tôi
cũng phải chịu, cô ta bị lạnh tôi không lạnh chắc?" Người đại diện của hắn
lại nói: "Cái này giống nhau à, bên trong cậu còn một bồ đồ giữ ấm không
thấm nước đấy..." Tôn Tiểu Bằng không lên tiếng, trong lòng cũng có chút
hối hận, không phải vì nghe Trần San Ny xúi giục, anh cũng không cần
phải làm khó một người mới làm gì.
Trần San Ny đến bên cạnh anh ngồi xuống nhỏ nhẹ cười nói: "Thế
nào? Đường đường là một ngôi sao lớn lại sợ một người mới như Sở Dĩnh