ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 188

mấy, nhưng chỉ nhớ lúc đó trong nhà phài có lò sưởi và bộ
quần áo may cho Tống Văn Sơ là bộ quần áo mặc rét.

Trong khi ăn cơm bà Lô-dơ-bai cũng rất cẩn thận, không để
cho người làm nhận ra Tống Văn Sơ. Trong phòng ăn ở nhà
tôi hồi đó có một cái tủ, trên tủ có một tấm gương to. Bà
Lô-dơ-bai thường xếp Tống Văn Sơ ngồi quay lưng về phía
gương để người đứng sau không thể nhìn được mặt Tống
Văn Sơ trong gương. Sau khi ăn cơm chiều xong, ngồi nói
chuyện ở lò sưởi một lúc, rồi tôi lại lái xe đưa Tống Văn Sơ
về, nhưng trước khi đến chỗ để Tống Văn Sơ xuống tôi cũng
cho xe chạy lung tung để đánh lạc hướng người theo dõi. Ở
nhà tôi hồi đó cũng có nhiều người bạn Trung Hoa đến chơi,
nên người nhà cũng cho Tống Văn Sơ là một người bạn
Trung Hoa quen của gia đình tôi mà thôi.

Sau khi Tống Văn Sơ đi Hạ Môn rồi tôi không được tin tức gì
nữa. Mãi đến sau này tôi mới được hai bức thư ký tên là
New-man

[6]

của Tống Văn Sơ và nói tôi viết thư trả lời.

Nhưng tôi sợ bọn cầm quyền tìm ra được địa chỉ cùa Tống
Văn Sơ nên tôi không viết thư trả lời..."

¨

.

[1]

Trần Dân Tiên, "Những mẩu chuyện về đời

hoạt động của Hồ Chủ tịch", Nhà xuất bản Sự thật, Hà Nội,
năm 1975

[2]

T. Lan, "Vừa đi đường vừa kể chuyện". Nhà

xuất bản Sự Thật, Hà Nội, năm 1963.

[3]

Tức là đất nước Việt Nam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.