ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 236

biệt lắm. Cả đêm hôm đó, tôi thấp thỏm không ngủ được.
Tôi nằm bên đống lửa, nghe gió rít ngoài trời lại càng
thương các đồng chí phải ở trên núi đá, hang sâu lạnh lẽo.
Bố tôi cũng không ngủ được, chốc chốc lại dậy hút thuốc và
lầm bầm :

- Hảo nhân đa hữu nạn ! Người tốt lại thường gặp lắm gian
nan !

Sớm hôm sau, trời mới mờ sáng, bố tôi đã bắt tôi đi thu xếp
rượu thịt, bánh chưng, chè lam… cho vào một cái giỏ xách
đi và dẫn bố tôi lên hang. Tôi cũng đang nóng biết chuyện
mới lạ, nên đi nhanh lắm. Đường từ nhà tôi vào hang Cốc
Bó cũng có chỗ khó đi, phải lội qua mấy cái suối, leo qua
một vài dốc đá, nhưng hai bố con tôi đi băng băng, chỉ một
chốc đã tới nơi. Đến gần hang, còn ở bên này suối, tôi đã
trông thấy mấy người đang ngồi ở bãi nương dưới chân
hang, bên bờ suối. Đến gần hơn, tôi trông rõ hai đồng chí
già, râu dài, đang ngồi làm việc. Tôi thầm đoán : “Đây chắc
là các đồng chí lão cách mạng”.

Tôi còn đang ngắm nghía, suy nghĩ thì một trong hai đồng
chí già đứng dậy ra bắt tay hai bố con tôi. Bố tôi chào lại,
còn tôi thì cứ đứng ngây ra nhìn đồng chí già không chớp
mắt. Tôi thấy đồng chí râu dài hơn có đôi mắt sáng ngời, cử
chỉ nhanh nhẹn, vồn vã. Nhìn những người chung quanh tôi
thấy ai đối với đồng chí già này cũng tỏ thái độ tôn kính
lắm. Tôi nghĩ : “Đúng là một đồng chí lãnh tụ cao cấp rồi”.

Trước đây tôi đã được nghe nói có đồng chí Nguyễn Ái Quốc
là lãnh tụ của Đảng. Lúc này tôi thoáng nghĩ : “Hay là chính
đồng chí này đây”. Nhưng tôi nín lặng không dám hỏi ai. Tự
nhiên trong lòng tôi thấy bồi hồi cảm động. Cách mạng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.