ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 312

Tôi đoán ông cụ là cán bộ cùng các đồng chí Giải phóng
quân ở chiến khu về, nên lòng mừng khấp khởi, chạy vào
chào hỏi:

- Chào các đồng chí! Các đồng chí ở chiến khu về ?

Ông cụ, anh Khánh cùng mọi người đều vui vẻ chào lại
chúng tôi.

Quen như các cán bộ vẫn về nhà, tôi đề nghị luôn:

- Đề nghị các đồng chí kề chuyện chiến khu kháng Nhật cho
chúng tôi nghe với.

Anh Khánh vội ghé tai tôi nói:

- Các đồng chí đi xa về để các đồng chí nghỉ. Nói xong, anh
đưa tôi ra sân và bảo thêm:

- Các đồng chí này sẽở lại đây vài ngày. Đồng chí liệu thu
xếp việc ăn ở cho tiện và bố trí tự vệ canh gác cho tốt.

Thấy khác mọi khi, tôi phân vân trong bụng chưa hiểu sao
cả! Nhưng hình ảnh ông cụ đã đập ngay vào đầu óc tôi: «
Sao trong Việt Minh ta lại có những đồng chí già như vậy ?
Sao cụ được mọi người kính nể vậy ? ». Tự nhiên tôi cứ băn
khoăn hoài.

Đêm ấy, đội tự vệ của chúng tôi bố trí bảo vệ nghiêm mật
hơn mọi hôm, vì ô tô Nhật chạy đi chạy lại trên đê nhiều
hơn.

Sáng ra, tôi trở về đã thấy ông cụ đi lại trên sân và đang
như thở hít không khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.