ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 339

Nhưng những điều đó vẫn chưa phải là những khó khăn lớn
nhất.

Khó khăn lớn nhất lúc này là các quân đội nước ngoài từ
bốn phương cùng dồn dập kéo tới. Đứa ở gần, đứa ở xa.
Chúng khác nhau về màu da, về tiếng nói, nhưng rất giống
nhau ở một dã tâm: muốn thôn tính đất nước chúng ta,
muốn đẩy chúng ta trở về cuộc sống nô lệ.

Đúng giờ làm việc, Hồ Chủ tịch từ căn phòng bên đi ra.

- Chào các cụ, chào các chú!

Lời chào của Bác đã mở đầu một không khí thân mật cho
phiên họp.

Sớm nay, Bác đi một đôi giầy vải màu chàm đen từ chiến
khu về. Đôi giầy này, đồng bào Nùng đã khâu tặng Bác và
được Bác dùng trong nhiều buổi tiếp khách nước ngoài. Bác
nhanh nhẹn đi đến bên bàn làm việc. Bằng một cử chỉ cởi
mở quen thuộc, Bác giơ rộng hai tay mời các đại biểu cùng
ngồi.

Cuộc họp không có diễn văn khai mạc. Bác lấy trong túi ra
một mảnh giấy nhỏ ghi những ý kiến đã chuẩn bị. Phá bỏ
những nghi thức thông thường, Bác đi ngay vào nội dung
của cuộc họp.

- Thưa các cụ và các chú.

Sau tám mươi năm bị áp bức, bị bóc lột, và dưới chính sách
ngu dân của thực dân Pháp, các bạn và tôi, chúng ta đều
chưa quen với kỹ thuật hành chính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.