ĐƯỜNG ĐUA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ - Trang 165

chiếc kính mát thể thao, vì vậy thật khó để giao tiếp bằng mắt với cô ta,
nhưng tôi vẫn nhìn vào lens kính và nói, "Này, Vanessa. Tôi chỉ cổ vũ cho
đội tuyển của mình. Nhưng tôi xin lỗi nếu đã khiến cậu bị phân tâm".

Cô ta không đáp.

Tôi khẽ nhún vai và cười khúc khích, sau đó nhẹ nhàng nói, "Tôi nghĩ

mình có thể khiến tất cả mọi người bị phân tâm, cậu thấy đúng không?".

Một khoảnh khắc trôi qua.

Đó là tất cả.

Sau đó, cô ta quay sang người ra hiệu lệnh và nói, "Vậy tại sao cô ta

lại ở đây? Nếu cô ta biết mình khiến tất cả mọi người phân tâm, vậy tại sao
cô ta lại ở đây?".

Tôi thấy khắp người nóng bừng.

Thầy Kyro bước lên phía trước. "Bởi vì em ấy vẫn là một phần trong

đội chúng tôi, đó là lý do."

Rõ ràng là Vanessa đang nghĩ, Oh, đúng rồi, và đó là khi tôi hiểu ra.

Tôi không thực sự là một phần của đội.

Không còn nữa.

Hai mắt tôi nhòe đi khi tôi vội vàng rời khỏi đó.

Đó là một tưởng tượng tốt đẹp, nhưng tất cả chỉ có vậy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.