DƯƠNG GIA TƯỚNG DIỄN NGHĨA - Trang 177

một, hai ngày, ắt sẽ chữa được cho ngựa". Hậu nói: " Ngươi nếu chữa được
bình phục, sẽ phong cho ngươi chức quan lớn". Mạnh Lương bái mạng lui
ra. Hữu ty dẫn Lương đến chuồng xem bệnh cho ngựa. Mạnh Lương tới
nơi, xem kĩ rồi nói: "Con ngựa này trúng độc đã sâu phải chữa trị gấp phần
ngọn, sau đó mới chữa phần gốc".

Hữu ty nghe theo. Vốn Mạnh Lương bỏ thuốc độc, chỉ là một viên thuốc tê,
nếu ăn trúng rồi, liền không mở miệng được, giống như bị bệnh vậy. Cho
đến khi đem thuốc rửa đi, rồi rắc đậu thơm, con ngựa lập tức ăn hết, qua
một đêm, bình phục như cũ. Ty quan tâu với Tiêu thái hậu rằng con ngựa đã
bình phục vô sự rồi. Tiêu thái hậu vui mừng, lập tức tuyên triệu Mạnh
Lương nói rằng: "Chữa khỏi cho tuấn mã, là công của khanh vậy. Yên Châu
khuyết một viên tổng quản, vậy nay phong cho khanh chức này vậy".

Mạnh Lương tạ ân, nghĩ thầm ta vốn vì con ngựa này mà đến, tốn biết bao
nhiêu hơi sức, chức tổng quản vốn không phải là ý nghĩ của ta, liền nảy ra
một kế, tâu rằng: "Nhờ ơn sâu của bệ hạ, ban cho thần chức quan. Nguyên
con ngựa này bị bệnh mới hết, huyết mạch chưa vững, nếu không điều
dưỡng đúng, e rằng sẽ tái phát, thì sẽ khó mà chữa. Xin hãy cho thần đem
theo tới nơi nhiệm sở, nuôi dưỡng vài ngày, mới bảo đảm không bị mối lo
tái phát".

Tiêu hậu nói: "Lời khanh rất có lý". Do đó, lệnh đem con ngựa này cho
Mạnh Lương đem đến Yên Châu. Mạnh Lương được chỉ, dập đầu từ biệt
mà lui, rồi đến nơi nhà trọ lấy hài cốt, phi ngựa ra khỏi U Châu, suốt đêm
chạy về Giai sơn trại. Có thơ vịnh:

Tiêu tương lương dực đái tướng lai,
Tráng sĩ kỳ mưu diệc dũng tài
Bổn vị trung cần năng báo chủ,
Lâm hành hữu đái Lệnh công hài.
(Ngựa giỏi tướng tài thẳng tiến xa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.