DƯƠNG GIA TƯỚNG DIỄN NGHĨA - Trang 206

Hãy phát phối bọn Lục sứ đến ở nơi xa xôi. Lúc ấy Chưởng hình quan họ
tên là Hoàng Ngọc rất tương đắc với Vương Khâm, liền theo lời đó, lấy tội
Lục sứ lén xuống Tam quan, đày ra Nhữ Châu làm công, mỗi năm tiến tạo
rượu quan 200 vò, sau ba năm công mãn thì về, Tiêu Tán vì có công trấn
giữ biên cương nên khoan tội chết, đày đến Trịnh Châu xung quân, ngay
hôm đó khởi hành. Hoàng Ngọc định tội xong, tâu với Chơn Tông. Chơn
Tông theo lời đề nghị, hạ sắc lệnh thu liệm thi thể bọn Tạ Kim Ngô, đem
mai táng, cận thần lĩnh chỉ đem tuyên, chuyện không có gì để nói.

Chỉ nói đến Dương Lục sứ nghe được tin này vô cùng buồn bã, đến từ biệt
mẹ là Lệnh Bà cùng Sài Thái quận. Lệnh Bà nói: "Đây đúng là đại bất hạnh
của nhà ta! Khiến thân già này vào cuối đời biết nương tựa ai?”. Lục sứ
nói: "Mẫu thân đừng lo, nhiều thì hai, ba năm thì con sẽ được về, mẹ con ta
lại được gặp nhau. Vả lại nay con phạm tội bị đày, Bát điện hạ tất giúp chu
toàn chuyện Thiên ba lầu. Nay Tiêu Tán giết chết Tạ Kim Ngô, cùng là
triều đình loại trừ một kẻ ác. Lần này nếu không nhờ Bát điện hạ cố sức
tâu, suýt nữa khó giữ mạng sống". Nói chưa hết lời, Tiêu Tán vào gặp Lục
sứ nói: "Nghe nói triều đình bắt tôi đến Trịnh Châu sung quân, đang muốn
xin đại nhân về trại Tam quan đây, cũng không nên chịu đày tới Nhữ Châu,
tôi biết quái gì về sung với chả quân!" Lục sứ nói: "Thánh chỉ đã xuống, mi
cũng nên theo mà tới nơi đó, chờ gặp khi được ân xá, lại về Tam quan. Nếu
lại trái với pháp lệnh, thì tội càng nặng thêm”.

Lát sau, Vương Khu Mật sai giải quân 40 người đến hối thúc Dương Lục
sứ, Tiêu Tán lên đường. Lục sứ đuổi Tiêu Tán đi theo giải quân, còn mình
cũng lạy từ Lệnh Bà, Thái quận mà rời Dương phủ. Bát Nương, Cửu muội
đưa tận đến hơn mười dặm mới về. Lúc ấy Tiêu Tán đứng đợi ở bên đường,
thấy Lục sứ tới, liền nói: "Tôi đi chuyến này vài ngày sẽ về đến Trại, báo
cho bọn Nhạc Thắng ca ca biết, liền đến cứu đại nhân vậy". Lục sứ nói:
"Không được nói bậy, tội ta không đến nỗi chết, mi cũng nên nhẫn nại mà
qua nửa năm, một năm, liền được gặp nhau".
Tiêu Tán cười lớn từ giã, đi theo giải quân tới Trịnh Châu, chuyện không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.