DƯƠNG GIA TƯỚNG DIỄN NGHĨA - Trang 246

Quân hiệu đáp : "Sáng sớm đã cùng Thiên sứ đến Ngự doanh rồi". Tông
Bảo nghe xong, không về phủ, ghìm ngựa theo sau đuổi tới. Trên đường cứ
hỏi thăm, đều nói là đã qua lâu rồi. Nhìn lại thì trời đã sắp tối, Tông Bảo cứ
thế mà đi, không ngờ đi lạc đường đi vào nơi ngõ cụt hoang vắng không
thấy bóng người ở. Tông Bảo sợ hãi, vừa muốn quay trở ra, nhưng rừng sâu
trăng tối, không nhìn ra đường đi. Đang lúc hoảng hốt, chợt thấy trong cốc
lóe lên ánh đèn. Tông Bảo theo hướng ánh sáng mà đi tới trước, thấy một
căn nhà lớn dạng như một tòa miếu, liền leo xuống ngựa, gõ liền mấy tiếng,
bên trong có người ra mở cửa, dẫn Tông Bảo vào, thấy một người phụ nữ
ngồi ở trên điện, hai bên người hầu nghi vệ rất là hùng tráng.

Tông Bảo sụp lạy dưới thềm, người phụ nữ hỏi rằng: "Ngươi là người nào,
đêm khuya tới đây?” Tông Bảo nói lại đầu đuôi rồi nói là do đuổi theo
Lệnh Bà, chạy lạc đường nên tới đây. Người phụ nữ cười nói: "Lệnh Bà tới
trong quân xem trận, làm sao biết trận này?" Liền sai tả hữu mang rượu thịt
ra đãi Tông Bảo. Tông Bảo cũng không từ chối ra sức ăn uống, ăn được
hồng đào bảy quả, bánh bao thịt năm cái. Ăn xong, ngươi phụ nữ lấy ra một
cuốn binh thư, đưa cho Tông Bảo rồi nói: "Ta ở nơi này hơn 400 năm, chưa
từng có người đến đây. Nay ngươi đến đây, cũng là có duyên với nhau vậy.
Ngươi hãy đọc cho thuộc sách này, trong quyển hạ có phương pháp phá
trận, có thể đi phò tá Tống chúa hàng phục Bắc Phiên, làm công hầu ngàn
đời của con nhà tướng, để không thẹn là con cháu của Dương gia vậy".

Tông Bảo lạy tạ mà nhận. Người phụ nữ lại lệnh tả hữu chỉ cho Tông Bảo
đường ra. Trời gần sắp sáng, tả hữu nói: "Nơi này cứ đi thẳng một đường,
liền là đất U Châu”. Nói xong bỏ đi. Tông Bảo ngồi trên ngựa vừa sợ vừa
nghi, ra khỏi được núi sâu, hoắc nhiên là nơi người ở, liền hỏi cư dân đây là
nơi đâu. Cư dân chỉ nói: "Ngọn núi lớn phía trước là Hồng lũy sơn, bên
trong núi có miếu của Kính Thiên Thánh mẫu, đã bỏ hoang nhiều năm, nay
chỉ còn nền miếu thôi". Tông Bảo im lặng rằng: "Việc gì cũng không phải
là ngẫu nhiên, đây thật là kỳ ngộ vậy”. Liền lấy binh thư ra lật xem, học
thuộc hiểu được, vô cùng mừng rỡ. Đời sau có thơ khen:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.