ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 77

hàng vắng đi. Bàn ghế lỏng chỏng, ly tách, bát đũa ngổn ngang. Nó thầm
nghĩ nếu mình chỉ nán thêm năm, mười phút nữa thì thế nào cũng bị chú
Sáu chú ý.

Còn đang phân vân ở thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng Sơn giật thót mình

lên. Vì kìa, thật là lạ lùng chưa, chú Sáu chỉ mới vài giây trước còn đang
mạnh khoẻ vững vàng, bỗng dưng chú chúi hẳn sang một bên, hai bàn tay
run rẩy sờ soạng cố níu lấy mép bàn, rồi trong một giây bất ngờ, chú ngã đổ
xuống sàn đá hoa, mặt ngửa lên trời, hai mắt trợn ngược, ngay đơ, trên
khuôn mặt còn trẻ trung sạm nắng in hằn một vẻ thảng thốt kinh sợ đến tột
cùng.

Trong một giây thoáng qua rất nhanh, Sơn đã tìm ra nội vụ. Như thế có

nghĩa là bọn Hoa Phù Dung đã muốn bịt miệng vĩnh viễn chú Sáu đáng
thương hại kia. Cuộc hẹn của anh Ba tại đây chỉ là một cách dẫn Sáu đến án
tử. Họ đã làm quá nhanh nhẹn trước mắt mọi người. Hẳn một kẻ nào đó
trong đám thực khách vừa đi ra đã nhúng tay vào nội vụ. Và chắc hẳn chú
Sáu đã bị uống phải một liều thuốc cực độc đã được lén cho vào ly rượu
trong lúc bồi bàn lách qua đám đông thực khách để đem lại cho chú Sáu.
Như thế là công cốc ! Bao nhiêu công trình theo đuổi từ hôm qua đến nay
bây giờ thế là hết. Đầu mối mới vừa được mở ra là đã bị triệt ngay lập tức.
Sơn còn biết làm gì hơn là trở về báo cáo chuyến đi với chị Thu Dung :
“Tâm Què đã bị thủ tiêu. Còn thủ phạm vụ thủ tiêu cũng bị thanh toán nốt
!”

Con đường mà Sơn định theo đuổi để mong làm nên chuyện lớn đã trở

thành con đường cụt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.