ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 75

- Cám ơn anh Ba. Em biết việc mà.
- Ngày mai tôi đi Sài Gòn báo cáo ông chủ. Chốc nữa chú nhớ ghé qua

đằng bờ sông gặp thằng Út, dặn nó là phải chờ tôi ngày mốt ở nhà nhé.

- Vâng. Anh Ba còn cần gì nữa không ?
- Thôi, chuồn êm đi. Nhớ là trong các câu chuyện, tránh đừng đề cập đến

Tâm Què nữa nghe không. Nội vụ phải cho chìm xuồng luôn, nghe chú.

- Dạ…dạ… em nhớ.
- Thôi chào chú.
- Chào anh Ba, em về.
Cuộc đối thoại đến đây chấm dứt. Sơn nghe tiếng chân đi qua chỗ mình

nằm. Nó ép mình xuống đệm trong một giây rồi nhổm dậy. Sơn chỉ còn kịp
nhận thấy một bóng áo trắng đi về phía cầu chợ. Lập tức như một con mèo,
nó nhẩy khẽ xuống sàn xe rồi lẻn nhanh vào một góc tối. Sau khi biết chắc
người thứ nhì đã đi khỏi, Sơn vụt chạy theo bóng áo trắng. Bây giờ thì Sơn
nhận ra đấy là người trẻ tuổi mà anh Ba vừa kêu là chú Sáu. Chú Sáu đi vội
vã nhưng vẫn vô tình không biết có kẻ đang bám sát ở sau lưng.

Chú ra bờ sông, đi loanh quanh một hồi rồi bước vào một tiệm nước bán

khuya. Khách hàng không đông đảo nhưng cũng đủ để Sơn có thể lẫn vào
trong mà không ai chú ý. Nó chọn một chỗ ngồi thuận tiện, xế gần sau lưng
chú Sáu và gọi một ly nước ngọt. Chú Sáu bợm nhậu hơn, kêu hẳn uýt- ki
sô- đa. Chú có năm chục ngàn trong túi lận, giá của mạng sống Tâm Què
đấy.

Sơn tiếc là mình không có lấy cái máy chụp hình nhỏ xíu giống như chị

Thu Dung có lần được một người bạn đi ngoại quốc về tặng. Cái máy vừa
bằng bao quẹt, nguỵ trang là chiếc máy lửa, bật thành lửa đàng hoàng,
nhưng bên trong là một cuộn film nhỏ xíu có 8 ly. Từ ngày có cái máy, chị
Thu Dung chỉ dùng hết có một cuộn phim vào dịp điều tra nhân vật chủ
chốt vụ đánh cắp bức chân dung của Ngọc Hân Công Chúa, Bắc Cung
Hoàng Hậu của Quang Trung Võ Hoàng Đế tại Viện Bảo Tàng Văn Học
Nghệ Thuật Quốc Gia. (Tác phẩm sẽ xuất bản.)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.