ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 74

nát ra như cám vụn rồi. Trải qua những cuộc nguy hiểm như vậy Sơn không
thấy e ngại mà càng như quen thuộc hơn.

Vào khoảng hơn chín giờ tối, Sơn leo lên một chiếc xe Á Châu kiếm chỗ

nằm ngủ. Vào giờ ấy, bến vắng hoe, những chiếc xe nằm im lìm trong bóng
tối. Bầu trời ở tỉnh nhỏ êm ả và có gió thổi trong mát. Vừa mệt mỏi, lại sẵn
đệm êm, Sơn vừa ngả mình xuống là đã thiu thỉu ngủ. Giấc ngủ chắc chắn
sẽ đến với nó thật ngon lành nếu thời gian vẫn yên tĩnh trôi qua. Nhưng
ngay khi đầu óc Sơn còn ở trạng thái bềnh bồng thì chợt có tiếng dép khua
ở ngay phía đuôi xe gần đó. Sơn khẽ trở mình, xoay nghiêng vành tai về
phía có tiếng động để lắng nghe. Lần này nó phân biệt được cả tiếng dép và
tiếng guốc. Như vậy là phải có ít nhất là hai người. Một lát có tiếng nói
vọng lên nghe rất rõ, đó là tiếng của một người đàn ông đứng tuổi :

- Chú Sáu đấy phải không ?
Một giọng trẻ hơn đáp lại :
- Em, Sáu đây !
Và cuộc đối thoại tiếp tục :
- Chú về bao giờ thế ?
- Dạ, mới hồi chiều.
- Công việc ra sao ?
- Dạ, đúng như anh Ba hoạch định. Tụi em xuống Long An rồi đi Tầm

Vu, công tác thực hiện ở đúng địa điểm B6.

- Có gì trở ngại không ?
- Da, thật hoàn toàn như anh Ba dự tính. Con mồi đã cắn câu và em đã

giao cho mụ Quới làm nốt phần còn lại.

- Chú có dặn kỹ mụ là phải làm cho phi tang đi không ?
- Nghề của mụ mà anh Ba. Đây, em gửi anh căn cước và giấy tờ của

đương sự để anh Ba làm bằng.

- Tốt lắm ! Phần thưởng của chú đây. Năm mươi ngàn đấy. Chú phải dù

êm trong hai tháng, chớ có lộn xộn đa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.