ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 182

Lạc Táp không chút nghi ngờ, bởi vì khi mẹ cô bận rộn cũng là như

thế quên hết mọi chuyện, lúc nói chuyện với cô quay mặt đi thôi là có thể
quên chuyện đang nói là gì rồi. Suy nghĩ một lát, cô lại nói với anh: "Khi
nào rảnh tôi sẽ tìm anh để lấy tài liệu."

Tưởng Mộ Tranh đang lái xe, ngón tay gõ lên tay lái, suy tư nhìn con

đường phía trước.

Giọng Lạc Táp truyền đến: "Không còn chuyện gì nữa chứ?"

"Có."

"Vậy nói nhanh lên!"mang theo chút không kiên nhẫn trong lời nói.

Tưởng Mộ Tranh: "Nếu đã nhắc tới xem mắt, tôi liền thay mặt dì dặn

dò cô vài câu."

Lạc Táp 'xuy' một tiếng: "Ăn một bữa cơm thôi, có cái gì mà dặn dò!"

Tưởng Mộ Tranh không để ý tới thái độ của cô, nghĩ câu từ trước sau

rồi nói: "Thứ nhất, ăn mặc nên hào phóng sảng khoái, tốt nhất là đừng mặc
váy, thứ hai, chú ý lễ nghi khi dùng bữa, ăn cơm không nói, còn có, đừng
nhìn chằm chằm vào người khác, thứ ba, về trước 9 giờ."

Lạc Táp: "..."

Ngay cả ba mẹ cô cũng chưa từng yêu cầu cô như vậy bao giờ.

Tưởng Mộ Tranh: "Nghe thấy không?"

Lạc Táp: " không nghe thấy gì cả, vừa rồi tín hiệu không tốt."

Tưởng Mộ Tranh: "....."

* sủi cảo nhân kim chi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.