ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 310

Lạc Táp cho rằng anh không hiểu, hiếm khi cô kiên nhẫn nói thêm vài

câu: "Lớn lên trong gia đình hạnh phúc như các anh không hiểu được khát
vọng tình thân của những đứa trẻ trong gia đình tan vỡ như chúng tôi đâu.
Đặc biệt giống như tôi, mẹ có gia đình mới, ba thì luôn bận công việc
không ở nhà, tôi giống như ..." trẻ mồ côi vậy chẳng có gì khác biệt.

Nhưng ba chữ trẻ mồ côi này, cô chưa nói ra khỏi miệng.

Lạc Táp ôm bó hoa vào trong ngực để dư ra tay cầm dù, một cái tay

khác đẩy va li. Tưởng Mộ Tranh muốn hỗ trợ nhưng cô không cho: "Tôi tự
làm được, anh về đi, trời mưa, cẩn thận một chút."

Cô xoay người đi vào biệt thự.

Mưa cũng chẳng tính là lớn, Tưởng Mộ Tranh không bung dù.

Dựa vào cửa xe nhìn biệt thự, anh hút xong hai điếu thuốc rồi mới rời

đi.

Sau khi Lạc Táp vào nhà thì mở đèn, kéo rèm lên.

Mấy ngày này không ở nhà nhưng bảo mẫu đều có tới quét dọn vệ

sinh giúp cô, trước đó bảo mẫu còn hỏi cô khi nào về để chuẩn bị đồ ăn
khuya cho cô.

Người bảo mẫu này đã làm việc cho nhà cô gần 20 năm rồi, hiện tại

đều đã làm bà nội, mỗi ngày sau khi đưa cháu đi học rồi đều sẽ bớt thời giờ
lại đây một chuyến.

Lạc Táp để va li qua một bên, đặt hoa lên quầy bar rồi ra sân phơi tìm

bình hoa đỏ nước vào, chuẩn bị chuyển hoa baby vào bình.

Đợi đến khi cô tháo lớp giấy gói bên ngoài ra thì mới sửng sốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.