ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 503

Mà những lời vừa rồi của cô chính là một liều thuốc an thần. Chỉ cần

cô không bài xích anh thì nhất định anh sẽ có biện pháp làm cô thích anh.

Nói không chừng, hiện tại cô đã có ấn tượng tốt với anh, chỉ là không

biết sẽ yêu đương như thế nào nên khóa chặt tâm tư lại, không muốn bản
thân bị tổn thương.

Nhưng anh hiểu cô, đặc biệt là từ nhỏ cô đã sống trong gia đình đơn

thân nên chắc chắn rất cẩn thận và mẫn cảm trong chuyện tình cảm. Hiện
tại cô có thể tiến lên một bước như vậy, anh đã mừng phát điên rồi.

Tưởng Mộ Tranh nhìn chằm chằm vào cô, khóe miệng cong lên.

Cũng không nói nói gì.

Lạc Táp bị nhìn tới mức không thoải mái, thúc giục anh: "Còn không

đi nữa thì hết phim đấy."

"À, được." Tưởng Mộ Tranh thu hồi tầm mắt, bắt đầu tập trung lái xe.

Dọc theo đường đi anh đều huýt sáo, vẫn là bài 'Em có biết anh đang

đợi em' kia.

Tưởng Mộ Tranh có chút lòng dạ hẹp hòi, nghĩ đến Phó Duyên Bác

đậu xe trong bãi đậu xe ở trung tâm thương mại phía đối diện, anh cũng
chuyển tay lái đi qua bãi đậu xe bên đó.

Lạc Táp nhắc nhở anh: "Sai hướng rồi, rạp chiếu phim bên phải tòa

nhà lớn bên kia."

Tưởng Mộ Tranh: "Nhiều người đi xem phim, chắc bên kia không còn

chỗ đậu xe đâu."

Lạc Táp: "Hôm nay thứ tư, trời lại mưa, sẽ không đông đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.