ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 614

Lạc Táp: "..."

Anh vẫn lười biếng dựa vào thân cây long não, dáng vẻ tà mị xấu xa

không kiềm chế được, khó để người khác không động tâm.

Cô tắt máy xuống xe, đi về phía anh.

Tưởng Mộ Tranh nheo mắt lại, nhíu mày, cô càng đi tới gần, anh lại

không nhịn được nữa mà bật cười.

" cười cái gì?" Lạc Táp trừng mắt nhìn.

Tưởng Mộ Tranh: " cảm giác giống như bản thân đang làm chuyện

xấu, bị cảnh sát tóm được."

Lạc Táp cúi đầu xem quần áo trên người, cô chớp chớp mắt, vừa rồi

quá sốt ruột trực tiếp mặc cảnh phục tới đây.

Tưởng Mộ Tranh còn đang cười: "em mặc như vậy anh không dám ôm

em nha, chướng ngại tâm lí a."

Lại nói đùa: " trên đường cái ôm cảnh sát giao thông, có thể bị đánh

hay không?"

Lạc Táp: "..."

Tưởng Mộ Tranh muốn ôm cô, lại nhịn xuống.

ở đây người xe qua lại nhiều, cô còn mặc cảnh phục, nếu bị người qua

đường chụp ảnh lại thì không tốt cho lắm.

anh cho tay vào túi, thật cẩn thận lấy đồ ra đưa cho cô: " hoa đẹp nhất

tặng cho người đẹp nhất."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.