ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 87

A, lúc này mới qua được mười mấy giờ đồng hồ, cô liền không chờ

nổi nữa mà gọi điện tới sao, còn cố ý không cẩn thận ấn nhầm.

Tưởng Mộ Tranh thấp giọng nói với thư ký một câu, cầm di động ra

ngoài, vừa đến cửa liền bắt đầu gọi vào số của Lạc Táp. Mười mấy giây
qua đi đều không có ai nhấc máy. Anh 'a' một tiếng lại cười.

Điện thoại tiếp tục vang lên những tiềng ' tút...tút..' không ngừng vẫn

không có người nhận.

Tưởng Mộ Tranh đứng bên cạnh cửa sổ muốn hút một điếu thuốc, sờ

vào túi, thuốc và bật lửa đều không mang theo, chỉ có thể từ bỏ ý định.

Anh nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, liền muốn biết cô

muốn ra vẻ đến khi nào.

Mà ở đầu kia Tưởng Mộ Thừa chần chờ một lát, cuối cùng vẫn là nhận

máy nghe, âm thanh chế nhạo cùng trào phúng truyển đến: " à, rốt cuộc
cũng chịu nghe rồi? ừ? Đừng nói với tôi là cô không cẩn thận ấn nhầm số
tôi!"

Tưởng Mộ Thừa: "..."

Dư quang liếc mắt nhìn Lạc Táp, lại nhìn điện thoại chớp chớp mắt,

cảm giác bản thân đã biết được một bí mật kinh thiên động địa.

" không nói gì thì tôi tắt máy!"

" tiểu ngũ, là anh."

"...."

Tưởng Mộ Tranh biểu tình như thấy quỷ, lại nhìn số điện thoại, không

sai! Là số ' chuyên gia theo dõi' anh ta nghi hoặc kêu: " tứ ca?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.