ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 883

đây tham ô hết.]

Lạc Táp: [ ăn đi béo chết chị!]

Chu Nghiên gửi đi một ảnh trợn trắng mắt.

Rất nhanh liền tới cửa tiểu khu, xe dừng lại, Tưởng Mộ Tranh tắt máy

chờ cô vài phút, Lạc Táp cất điện thoại, Tưởng Mộ Tranh hỏi cô: [ không
nói chuyện?]

"nói xong rồi."

Từ lúc xuống xe Tưởng Mộ Tranh vẫn luôn nắm lấy tay cô, lúc bước

lên bậc thang anh khom lưng xuống như nhặt đồ trên đất.

" trời! Lạc Lạc, chúng ta phát tài! Thật sự phát tài rồi a!"

Tưởng Mộ Tranh làm ra vẻ kinh ngạc kêu to.

Lạc Táp ngốc: " a?"

Tưởng Mộ Tranh đem đồ vật 'nhặt được' lau lau lên áo, sau đó đưa đến

trước mặt cô, giả bộ kích động: " nhìn được không? Nhìn đi! Kim cương
hồng đấy, lại lớn như thế này."

Lạc Táp: "..."

Thật sự rất lớn, lóa mắt người nhìn.

" chắc chắn bão cát ngày hôm qua ở Thạch Gia trang đã thổi bay nó

tới đây, vận khí của chúng ta thật tốt, lại nhặt được đồ quý như vậy."

Tưởng Mộ Tranh túm lấy tay cô, đeo lên ngón áp út của cô.

Giọng điệu vô lại: " chúng ta nhặt được thì chính là của chúng ta,

người khác muốn đến lấy chúng ta cũng không đưa cho hắn, nhẫn trên tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.