ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 926

Trình Diệc sờ sờ bụng: " đột nhiên muốn ăn cá hộp."

"..."

Mặt trời nhô lên lại lặn xuống.

Trăng lên rồi lại rơi xuống.

Một đêm nữa lại tới.

Sao trời cũng đúng hẹn mà tới.

Trưởng mộ tranh cùng Trình Diệc còn chưa tới được bờ biển.

Hai người đã kiệt sức, thân thể hư thoát.

"Trình Diệc, chúng ta còn 1,2 km nữa là đến rồi."

Tưởng Mộ Tranh cảm giác được Trình Diệc đã chịu đựng không được

nữa rồi, ban ngày bọn họ còn có thể dễ dàng bơi được, hiện tại là buổi tối,
lạnh thấu tận xương, dạ dày lại không có gì đã mấy ngày, thân thể đã bắt
đầu mất nhiệt.

Trình Diệc ghé vào phao cức sinh, nhếch môi khô nứt nẻ,vô lực nói: "

không nghĩ đến lại là tôi liên lụy cậu, cậu bơi vào bờ trước đi, bằng không
cả hai đều chấm hết."

Tưởng Mộ Tranh: " cho dù cậu chết rồi, tôi cũng sẽ kéo xác cậu vào

bờ." Anh nói: " cậu hiện tại có thể giả chết một lúc, lát nữa vào bở tôi gọi
cậu sống lại."

Hiện tại lập tức phải mang Trình Diệc vào bờ tăng thân nhiệt cho

Trình Diệc, nhiệt độ cơ thể dần mất đi, chức năng của tim phổi cũng sẽ bị
suy kiệt, anh có là thần y, đến lúc đó cũng chẳng làm được gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.