DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 1041

Tịch Mân Sầm ngồi bên cạnh nàng, nhíu mày, quát Ngô Lệnh Bằng:

“Thời gian của bổn Vương không phải để cho ngươi lãng phí.”

Ngô Lệnh Bằng hoảng sợ run rẩy, trong đầu trăm chuyển ngàn xoay, đột

nhiên sáng kiến lóe lên, kéo ống tay áo lau nước mắt nức nở khóc: “Cửu
Vương gia, ngài hiểu lầm hạ quan rồi. sự việc không phải như ngài tưởng
đâu. Hạ quan không hề nghĩ bao che cho Tô Kỳ.”

Nước mắt của Ngô Lệnh Bằng y như nước mắt cá sấu, nói đến là đến

ngay. Trước một khắc hai mắt còn ráo hoảnh, giờ đã lập tức ướt át lưng
tròng.

Mạn Duẫn nhăn lại đôi mày, trong lòng có một dự cảm không tốt.

Việc này tuyệt đối quan hệ không ít đến Ngô Lệnh Bằng, nhưng xem

biểu hiện của Ngô Lệnh Bằng lúc này thì có vẻ đã nắm chắc có thể tự bảo
vệ mình.

“Tiểu Quận chúa suýt nữa thì bị người ta hạ độc thủ, hạ quan cũng cảm

thấy đau lòng sâu sắc. Tô Kỳ tuy là đại cữu tử của hạ quan, nhưng một khi
đã phạm pháp thì nên xử theo luật, hạ quan tuyệt đối sẽ không thiên vị bất
luận kẻ nào.” Ngô Lệnh Bằng chùi chùi nước mắt, gương mặt hoàn toàn vô
tội, khóc lóc kể lể: “Sáng nay hạ quan nhận được tin rằng tên hái hoa tặc
gây sóng gió lâu nay là đại cữu tử của hạ quan, hạ quan đã lập tức phái ra
nha dịch để tìm kiếm chung quanh, muốn truy bắt hắn về quy án.”

Có thể trong thời gian ngắn như vậy mà đã nghĩ ra được đối sách, đầu óc

của Ngô Lệnh Bằng khá linh hoạt đấy chứ.

Mạn Duẫn cố gắng kiềm chế mà ngồi bất động, tiếp tục nghe hắn vẽ vời.

“Đều tại hạ quan không nói rõ ràng với nha dịch, nên bọn họ mới mạo

phạm đến tiểu Quận chúa. Gian dâm bắt người cướp của là tội lớn, hạ quan
sao dám chứa chấp tội phạm. Tô Kỳ phạm tội lớn ngập trời, hạ quan không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.