Tư Mã Triều thấy tiểu hài này bản lĩnh không tệ, càng thêm tò mò,
không từng nghe nói nhà nào ở Kiền thành có một đứa bé như vậy? Phải
cẩn thận điều tra kĩ một chút, tùy tiện vừa ra tay, chính là 50 vạn lượng,
tuyệt đối không phải là con cháu bình thường..
Lấy xong chìa khóa, Mạn Duẫn đi về phía lồng sắt cũng cao như nàng..
Nhìn Tiểu Mạo Ngao ở bên trong rúc thành một khối cầu nhỏ, nhắm
ngay ổ khóa, rắc rắc một tiếng, mở ổ khóa ra.
"không thể mở!" Tư Mã Triều hô to một tiếng, vươn tay định đoạt lấy
chìa khóa trong tay Mạn Duẫn.
Nhưng đã muộn, cửa lồng sắt đã đẩy ra hơn phân nửa.
Tiểu Mạo Ngao đột nhiên nhảy ra khỏi lồng sắt......
Chu Dương linh động kéo Mạn Duẫn qua, che chở nàng ở phía sau.
Mà bốn người kia đứng ở trước mặt Tư Mã Triều.
Mọi người phía dưới thấy thấy màn này, cũng kinh hãi mà lui về phía
sau
"Mạo Ngao trời sanh tính hung tàn, là loại động vật đặc biệt mang thù.
không thuần phục trước mà thả ra, chỉ sợ nó sẽ trả thù."
Tư Mã Triều mới vừa nói xong, bốn người trước mặt đã bị Mạo Ngao
nhảy xổ đến mà cáo cấu đến rách mặt.
Tiếng kêu thảm thiết, làm cho màng nhĩ mọi người thấy đau.
Ghim thù!