ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 263

Triển Cảnh Nham nghiêng thân về phía trước, nhẹ nhàng nói bên tai

hắn, “Ta chuyển đến là có mục đích.”

Hơi thở vướng vít bên tai, lúc A Tài vì rung động mà run nhè nhẹ,

Triển Cảnh Nham buông hắn ra, trở về phòng, “Đi ngủ sớm một chút.”

Chỉ để lại thiếu niên đỏ mặt sững sờ trong đêm tối, mở to mắt đứng ở

nơi đó…….

Hôm sau, A Tài mang theo hai mắt thâm quầng ra khỏi phòng.

“Ai ….. Tối hôm qua ngươi gặp trở ngại với mao phòng sao?” Cao

Hành xoay người, thấy A Tài, thật đúng là bị dọa nhảy dựng.

“Ngươi mới gặp trở ngại.” A Tài hiện lên vẻ mặt ngủ không ngon, vu

oan, “Là tiếng ngáy của ngươi quá lớn, ồn ào khiến ta không ngủ được.”
Hắn làm người hai thế, tình cảm vẫn trắng như tờ giấy, tối hôm qua Triển
Cảnh Nham “Châm ngòi” như vậy, khiến hắn sững sờ, một đêm mất ngủ.

“Ta ngáy? Sao ta không biết?” Trước kia hắn và ca ca ngủ chung, đâu

nghe bọn họ nói gì.

Thổ Đậu đi sau lưng A Tài, lảo đảo một cái, cũng là bộ dáng ngủ

không ngon.

“Ngươi cũng mất ngủ vì ta ngáy?” Hắn thật sự ngáy sao? Cao Hành

hoài nghi chính mình.

“Không phải, là tối qua sư phụ lật qua lật lại, khiến ta ngủ không

ngon.” Thổ Đậu ủy khuất, xoay người thì thôi, trong miệng còn lẩm bẩm,
cũng không biết đang nói cái gì.

Nghe xong Thổ Đậu “Lên án”, A Tài xấu hổ sờ sờ đầu Thổ Đậu, “Ha

ha, đợi tí nữa ăn điểm tâm xong, lại trở về ngủ, thêm giấc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.