ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 264

“A, hóa ra có người nghĩ cái gì đó nên ngủ không ngon, còn vu ta

ngáy.” Cao Hành cố ý không chỉ tên, nhưng mọi người đều biết hắn đang
nói ai.

Lúc này Triển Cảnh Nham vừa đẩy cửa phòng ra, thấy bọn họ, “Sớm.”

Thổ Đậu rất nhiệt tình hô, “Tiên sinh, sớm.”

A Tài ngoảnh đầu nhìn y, lại vội vàng quay mặt đi, thu hồi ánh mắt,

tìm lý do khác giải thích với Cao Hành, “Ta, ta nghĩ án tử hôm qua, cho nên
mới ngủ không ngon.”

“Thật sao? Vậy ngươi suy nghĩ một đêm, nghĩ ra cái gì?” Cao Hành

lĩnh giáo.

“Ta muốn sắp xếp lại suy nghĩ, đợi tí nữa nói cho ngươi biết.” A Tài

tiếp tục nói dối, vụng trộm nhìn Triển Cảnh Nham, phát hiện đối phương
cong khóe miệng, bị giễu cợt…..

Lúc này có người gõ cửa, Cao Hành mở cửa, hóa ra là đại ca mang

bánh bao đến, “Ta nghĩ các ngươi chưa ăn điểm tâm, liền mua chút bánh
bao về cùng ăn.” Cao Vấn vừa nói vừa đưa bánh bao cho Cao Hành, Cao
Hành cầm vào nhà bếp tìm chén đĩa.

Cao Vấn đột nhiên nhìn thấy Triển Cảnh Nham, đầu tiên là sững sờ,

“Vị này là?”

A Tài giới thiệu, “Đây là tiên sinh của Thổ Đậu, Nghiêm tiên sinh –

Nghiêm Cảnh. Đây là đại ca của Cao Hành – Cao Vấn.”

Hai người khách khí bắt chuyện, vừa lúc Cao Hành bưng bánh bao ra,

“Ăn bánh bao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.