DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1472

Tay đột nhiên bị người khác nắm lấy, Quân Thư Ảnh quay đầu lại, liền

chứng kiến Sở Phi Dương vẻ mặt tái nhợt, ngay cả môi cũng nhợt đi, so với
lúc y nhìn thấy hắn khi vào cửa thì tồi tệ hơn nhiều.

Quân Thư Ảnh bị dọa cho hoảng sợ, trở tay giữ chặt lấy tay Sở Phi

Dương, giúp hắn xem mạch: “Ngươi làm sao vậy Phi Dương? Làm sao khí
sắc đột nhiên trở nên khó coi như vậy?”

Sở Phi Dương khẽ cau mày, giật giật môi, thanh âm nói ra cũng trở nên

suy yếu: “Thư Ảnh, ta không sao, ngươi… không cần lo lắng.”

Quân Thư Ảnh ấn đường cũng đã nhíu chặt, cắn răng nói: “Lúc này mà

còn bản lĩnh cái gì? Ta gọi Cao Phóng đến xem cho ngươi!”

“Thư Ảnh, không cần!” Sở Phi Dương một tay nắm chặt lấy cánh tay

Quân Thư Ảnh, tay kia đặt trên vai y, đem sức nặng thân thể đặt ở trên vai
Quân Thư Ảnh: “Ngươi dẫn ta trở về… nghỉ ngơi một chút là tốt rồi.”

Quân Thư Ảnh rất ít khi nhìn thấy Sở Phi Dương hư nhược như vậy,

nhưng mà xem qua mạch cho hắn thì hết sức ổn định, không giống như có
chuyện gì, nhất thời cũng không biết là như thế nào. Quân Thư Ảnh không
yên tâm, bản thân mình y thuật vốn không tinh thông, có thể chẩn sai mạch,
nghĩ nhất định phải để Cao Phóng đến xem qua thì mới an tâm được.

Sở Phi Dương quay đầu nhìn Tín Vân Thâm và Trình Tuyết Tường xin

cáo từ: “Vân Thâm, Trình huynh, tại hạ đột nhiên cảm thấy thân thể không
khoẻ, cáo từ trước, có chuyện gì buổi tối nói sau.”

Tín Vân Thâm xua tay: “A… ta cũng phải đi ngủ một giấc, vậy buổi tối

nói chuyện sau, Trình minh chủ huynh cũng mệt rồi, trở về nghỉ ngơi một
chút đi.”

Quân Thư Ảnh cau mày đỡ lấy Sở Phi Dương từ đại môn rời đi, còn Tín

Vân Thâm thì lại từ tiểu môn đi theo hướng khác, trực tiếp trở về hậu viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.