DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1514

Quân Thư Ảnh không thể nhịn được nữa mà vỗ bàn một cái, Thạch Lệ

này từ lúc đến đây cho tới bây giờ cũng không chút nào giấu diếm ý đồ
nhắm tới Sở Phi Dương. Quân Thư Ảnh sắc mặt khó chịu nói: “Đủ rồi!
Trên giang hồ không phải là không có người có thể làm việc này, ngươi lại
cố tình tìm tới Sở Phi Dương, ngươi là có mưu đồ gì?”

“Mưu đồ của ta?” Thạch Lệ ra sức nghiến răng, cười một tiếng “Thần y

tâm pháp cũng xem như bảo bối có một không hai, nếu không phải vì Cầm
Anh, ta tuyệt đối sẽ không đem nó tiết lộ cho người khác, trên giang hồ có
bao nhiêu người mong muốn chiếm hữu được nó mới thôi. Ta nói rồi, toàn
bộ giang hồ này, ta chỉ tin tưởng Sở Phi Dương Sở đại hiệp là chân quân tử
chân hán tử! Không biết Sở đại hiệp nghĩ sao? Cái mệnh này của Cầm Anh,
có đáng được Sở đại hiệp cứu?” Gã nói xong, lại nhìn Sở Phi Dương chằm
chằm.

Quân Thư Ảnh nhìn Sở Phi Dương, hắn thậm chí không lập tức cự

tuyệt, nhìn thấy ánh mắt của Sở Phi Dương không khỏi khiến y oán giận.

“Sở Phi Dương sẽ không ăn Vũ phách kia, ngươi đừng vọng tưởng!”

Quân Thư Ảnh nói chắc như đinh đóng cột, nói xong liền đứng dậy, ngay
cả Sở Phi Dương cũng không thèm nhìn, khẽ phất tay áo rời đi.

Lúc Sở Phi Dương tìm được y, Quân Thư Ảnh đang ngồi một mình trên

đỉnh núi mà sinh muộn khí (buồn bực, phiền muộn). Sở Phi Dương bất đắc
dĩ cười, đi tới chạm chạm vào y.

“Ngươi sao vậy? Phát hỏa lớn như vậy, nếu tổn thương thân thể, ta lại

đau lòng.”

Quân Thư Ảnh mạnh mẽ quay đầu lại nhìn hắn: “Phi Dương, ta thấy

Thạch Lệ kia rõ ràng không có ý tốt. Hắn đâu phải là muốn cứu Cầm Anh,
rõ ràng là đem tính mạng Cầm Anh ra để uy hiếp ngươi. Ngươi nếu cứ ngu
thiện (lương thiện đến mức ngu dốt) như vậy mà nghe lời hắn, ta sẽ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.