DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 382

Quân Thư Ảnh nghe vậy tức giận nói: “Hắn làm như vậy chính là muốn

ngươi chết. Ngươi sợ mình không chết sớm sao…?

“Chuyện đó, thì liên quan gì đến Quân giáo chủ?” Khóe miệng Sở Phi

Dương hơi nhếch lên.

“Ngươi!” Quân Thư Ảnh bước đến gần cửa lao, quắc mắt nhìn hắn,

gương mặt đầy tức giận.

Sở Phi Dương lui về sau, cười nói: “Quân giáo chủ, ngươi cho chúng ta

kỳ hạn mười ngày. Ta tin giáo chủ biết trọng chữ tín. Thỉnh giáo chủ quay
về.”

Quân Thư Ảnh cắn răng căm tức, sau một lúc y hừ lạnh một tiếng, phất

tay áo bước nhanh ra ngoài.

Cao Phóng liếc nhìn Sở Phi Dương. Sở Phi Dương không nhìn hắn, tiếp

tục giúp Tống Lam Ngọc bức độc ra. Cao Phóng thu hồi ánh mắt, trong mắt
bỗng hiện lên một tia nghi ngờ, nhưng vẫn cất bước đuổi theo Quân Thư
Ảnh.

“Sở đại ca, huynh đừng nên hao phí nội lực. Lúc huynh giúp Mai tiểu

thư bức độc ta đã thấy tính mạng huynh đang nguy hiểm. Huynh sẽ chết
mất.” Tống Lam Ngọc khóc lóc nói.Sở Phi Dương ngồi bên cạnh Tống
Lam, dựa vào tường, thở dài: “Được rồi…”

“Ta không sợ chết, một chút cũng không sợ.” Tống Lam Ngọc dựa vào

ngực Sở Phi Dương.

Sở Phi Dương xoa đầu Tống Ngọc nói: “Ta biết…”

“Chỉ cần có thể chết bên cạnh Sở đại ca là ta mãn nguyện rồi.” Tống

Lam Ngọc thút thít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.