DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 546

sáng đến chói mắt của hắn. Sở Phi Dương đưa tay ôm lấy cổ Quân Thư
Ảnh, kê mặt lên vai y, cười nói “Tiểu tử kia đang đi tới cửa đâu. Chân ngắn,
đi thực chậm.”

Quân Thư Ảnh cũng ngưng thần lắng nghe, nhưng nhĩ lực của y hiện tại

chỉ ngang với người thường, đương nhiên không nghe được rõ ràng.

Sau một lúc lâu, Sở Phi Dương cười nói : ” Đang đạp cửa. A, đang gọi

cha. Tiểu tử này nói còn chưa sõi.”

Nét mặt Quân Thư Ảnh cũng có chút mỉm cười. Sở Phi Dương nhịn

không được tiến lại gần, vừa muốn hôn lên khoé miệng mang theo tiếu ý
kia, biểu tình trên mặt đột nhiên trở lên nghiêm túc.

” Xảy ra chuyện gì?” Quân Thư Ảnh nghi hoặc hỏi.

” Không có việc gì, Tiểu Thạch Đầu tỉnh rồi, ta sợ nó tự mình làm ngã

mình. Ta đi xem nó, ngươi nghỉ ngơi trước đi.” Sở Phi Dương nói xong
đứng dậy chỉnh trang xiêm y, ra khỏi mật thất.

Quân Thư Ảnh cũng không suy nghĩ nhiều, tê liệt ngã xuống trên

giường đá xoa xoa thắt lưng đau nhức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.