DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 675

Sở Phi Dương biết cậu đang suy nghĩ cái gì, cũng không vạch trần, chỉ

nâng chung trà lên uống, rồi cùng y nói một chút chuyện giang hồ.

Sở Vân Phi cố gắng nhịn xuống, muốn nói lại thôi, vài lần như vậy, rốt

cuộc đành hỏi: “Sở đại hiệp, có câu này không biết nên hỏi hay không. Chỉ
là tại hạ tò mò…vị bằng hữu này theo như lời Sở đai hiệp là người ra sao?”

Sở Phi Dương chân mày vừa nhấc, đang định mở miệng, vài âm thanh

mềm mại của trẻ con từ ngoài cửa truyền đến.

Sở Vân Phi nhìn ra bên ngoài chỉ thấy một tiểu oa nhi trăng trắng, mập

mạp xuất hiện ngoài cửa, bàn tay nhỏ bé đỡ lấy khung cửa, gian nan vượt
qua ngưỡng cửa cao cao, sau khi đứng vững, vỗ vỗ phần áo bông cọ cọ vào
ngưỡng cửa, đôi chân ngắn bước từng bước, vui vẻ chạy về phía Sở Phi
Dương.

“A cha, ôm—” Tiểu Thạch Đầu chạy ào vào lòng Sở Phi Dương, làm

nũng nói.

“Đây là…” Sở Vân Phi có chút kinh nghi hỏi.

Tiểu Thạch Đầu nghe tiếng, quay đầu nhìn Sở Vân Phi ngồi ở một bên,

thấy người nọ hai mắt sáng quắc nhìn mình, có chút ngượng ngùng đem
mặt vùi vào trên đùi Sở Phi Dương, thân thể tròn vo vặn vẹo hai lần.

Sở Phi Dương bất đắc dĩ ôm lấy bé con, đặt lên đùi mình.

“Đây là khuyển tử, ngày thường quản giáo không nghiêm, khiến cho

Vân Phi huynh đệ chê cười rồi.” Sở Phi Dương giúp Tiểu Thạch Đầu sửa
lại mũ và xiêm y bị lệch, có chút bất đắc dĩ cười nói.

“Này…cái này…” Sở Vân Phi mục trừng khẩu ngốc. Cậu chỉ nghe nói

Sở Phi Dương cùng người trong ma giáo có giao hảo, cũng nghe nói Sở Phi
Dương lần trước lên Lãng Nguyệt Sơn có mang theo hai tiểu oa nhi bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.