DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1146

giá, cũng rất nguyện ý."

Ánh mắt của nàng che che giấu giấu, khiến lòng người sinh hoài nghi.

Đặc biệt là người thông minh như An Hoằng Hàn, sao có thể không

nhìn ra ý từ chối trong lời nói của An Vân Y?

Tịch Tích Chi cũng cực kỳ buồn bực, nàng hiểu rất rõ một từ ‘công

chúa’, đại biểu hàm nghĩa gì đối với An Hoằng Hàn. Nếu đối phương là vị
hôn phu tốt, xuất giá là tốt nhất, nếu không kết quả suy sụp như An Nhược
Yên mới là chuyện bi ai nhất.

"Ngươi không suy nghĩ kỹ lại chút sao?" Có lẽ là thương xót chuyện

trước đây của Thập Tứ công chúa, Tịch Tích Chi không nhịn được mà nói
ra một câu hỏi thăm.

Lời hỏi thăm này khiến An Vân Y sinh ra mấy phần do dự, nàng lo lắng

nếu mình chống lại ý của hoàng huynh thì sẽ làm hại mình mất đi sủng ái.
Nhưng vừa nghĩ tới người sau lưng lặng lẽ ủng hộ mình, bày mưu tính kế
cho mình, để mình vật ngã An Nhược Yên kia, nàng lại cắn răng nói: "Tất
cả những lời Vân Y nói đều là lời từ đáy lòng, Vân Y còn nhỏ, chỉ muốn
luôn được ở gần hoàng huynh, không vội chuyện xuất giá."

Một tiếng ‘rắc rắc’, ly rượu trong tay An Hoằng Hàn vỡ nát thay cho

câu trả lời.

Ánh mắt của mọi người đều nhìn về bàn tay của An Hoằng Hàn, chỉ

thấy từng mảnh vụn rơi xuống từ khe hở của bàn tay hắn, còn bàn tay hắn
chẳng bị thương chút nào, hắn lạnh giọng quát: "Phàm là những thứ trẫm
có thể cho hoàng muội, cũng có thể thu hồi bất cứ lúc nào. Hoàng muội
không vội, không có nghĩa là người khác không vội. Thân là công chúa của
một nước, phải chuẩn bị hiến thân vì nước bất cứ lúc nào. Điểm này, hoàng
muội có hiểu không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.