Đây là lần đầu tiên An Hoằng Hàn nói ra lời bất cận nhân tình (1) ở
trước mặt mọi người.
Ai cũng hiểu thân là công chúa, lúc nào cũng có thể bị phái đi hòa thân,
cho nên các đại thần cũng ngầm hiểu trong lòng mà không nói.
Dù sao phong thư chính là do Lưu Phó Thanh lấy ra, cho nên ông cũng
không muốn làm chuyện quá căng thẳng. Cất bước đi về phía trước hai
bước, Lưu Phó Thanh nói với Thập Tứ công chúa: "Công chúa điện hạ, bệ
hạ cũng chỉ nghĩ cho chuyện chung thân của người, người nhất định sẽ hài
lòng với việc hôn sự này, cự tuyệt quá sớm không phải là cử chỉ sáng suốt."
Lưu Phó Thanh vừa nói ra, càng khiến nhiều người tò mò.
Không biết là nước nào đề xuất hòa thân, thế nhưng lại khiến An Hoằng
Hàn và Hữu thừa tướng Lưu Phó Thanh không ngừng khen tốt.
Tịch Tích Chi thừa dịp An Hoằng Hàn không chú ý, đoạt lấy lá thư từ
trong tay của hắn. Thấy An Hoằng Hàn cũng không ngăn cản hành động
của nàng, Tịch Tích Chi le lưỡi, hậm hực mở lá thư ra.
"Tam hoàng tử Huy Anh quốc nghe danh Thập Tứ công chúa quý quốc
xinh đẹp như hoa đã lâu, đặc biệt viết thư khẩn cầu hôn sự với bệ hạ Phong
Trạch quốc, mong bệ hạ thành toàn." Một câu nói thật đơn giản, theo tiếng
đọc chậm trúc trắc của Tịch Tích Chi từ từ nói ra.
Ba chữ ‘Huy Anh quốc’ truyền vào trong lỗ tai mọi người, sắc mặt của
rất nhiều người đầu tiên là khó coi, sau đó nhanh chóng chuyển tốt.
Huy Anh quốc chính là một quốc gia lân cận Cưu quốc, binh lực, tài lực
xê xích không nhiều so với Luật Vân quốc. Bởi vì cách Cưu quốc rất gần,
cho nên Huy Anh quốc vẫn như hổ rình mồi đối với Cưu quốc, muốn chiếm
cục thịt béo Cưu quốc làm của riêng.