DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 144

Cô gái nhỏ rụt rè đi tới, ngồi xổm trên mặt đất, đôi con ngươi to trong

veo như nước nhìn con chồn nhỏ. Muốn sờ sờ con chồn nhỏ nhưng bàn tay
nhỏ bé đưa đến giữa không trung lại rụt trở về.

Nhiều cô gái dần dần tụ tập xung quanh, họ đều mặc quần áo hoa gấm,

mỗi người đều trang điểm qua loa, trang phục xinh xắn.

Một người Thái hậu đã khiến Tịch Tích Chi vô cùng nhức đầu, nếu như

trở thành một nhóm không biết nàng có còn mạng sống hay không. Bản
thân ở trong hoàng cung, có thể bớt gây ra phiền toái liền ít đi trêu chọc.
Nàng trốn tránh không trêu vào. Xoay người lại, đang chuẩn bị lấy đà chạy
nước rút trăm mét, lao ra khỏi vòng vây đám nữ tử này.

"Thập tứ muội vẫn còn nhát gan, làm chuyện gì cũng sợ hãi rụt rè. Liền

sờ Vân chồn một cái cũng không có lá gan." Âm thanh êm tai từ trong
miệng cô gái kia nói ra.

Tướng mạo nàng xuất chúng chói mất nhất khi so sánh với các cô gái ở

đây.

Nghe giọng điệu hẳn tiểu cô nương này là muội muội nàng ta. Nhưng

tại sao vừa nói chuyện đã đối đầu gay gắt? Chẳng lẽ giữa tỷ muội các nàng
không hòa thuận?

Sợ cô gái nhỏ bị nàng ta khi dễ, Tịch Tích Chi nâng chân trước, lại dần

dần hạ xuống. Dường như gần đây nàng càng ngày càng thích chõ mõm
vào chuyện bao đồng rồi? Nhưng không có cách nào, nàng không quen
nhìn chuyện tình lớn ức hiếp nhỏ.

"Lục. . . . . . Lục tỷ." Cô gái nhỏ sợ bóng sợ gió ngẩng đầu lên, trong âm

thanh mang theo mấy phần do dự, "Nhưng nó là sủng vật hoàng huynh,
không được hoàng huynh đồng ý, ta nào dám sờ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.