DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 300

Sau khi Tịch Tích Chi nghe thế, trong lòng cảm thấy đồng tình với bọn

họ. Cả đời đám Ảnh Vệ có phải rất đáng buồn hay không? Một đời chỉ có
thể sống cuộc sống trong chỗ tối, mặc cho Đế Vương sai khiến.

An Hoằng Hàn phân phó thái giám truyền lệnh, dùng xong bữa ăn, liền

ôm con chồn nhỏ đi tắm, tẩy sạch một thân toàn bụi, sau đó nằm ngủ trên
long sàng.

Ánh trăng Hoa xuyên thấu qua ô cửa sổ mở rộng, từng luồng sáng chiếu

lên trên sàn nhà tạo ra những dấu ấn màu bạc. Đèn lồng treo bên ngoài
hành lang, phát ra thứ ánh sáng màu vàng yếu ớt, ánh lửa chớp lóe.

Đêm tối đen như mực, xung quanh hoàn toàn vắng lặng.

Con chồn nhỏ vốn đang ngủ, đột nhiên mở cặp mắt màu xanh thẳm ra,

lặng lẽ vén lên chăn bông, leo ra khỏi cạnh người An Hoằng Hàn. Nàng
quay đầu lại liếc mắt nhìn, thấy An Hoằng Hàn đang ngủ say, Tịch Tích
Chi vươn người nhảy lên, vững vàng tiếp đất.

Nàng tung tăng chạy ra ngoài điện, phải hao hết sức lực toàn thân mới

đẩy ra một khe hở ở cửa chính đủ để nàng đi qua khe hở. Bên ngoài mười
mấy thị vệ gác đêm, Tịch Tích Chi khẽ bước nhẹ chân, rón ra rón rén chui
ra ngoài.

Ỷ vào thân thể bé nhỏ, Tịch Tích Chi chạy nhanh ra ngoài, lao ra khỏi

điện Bàn Long.

Nàng không biết rằng, lúc nàng vừa rời khỏi, người trên giường đã sớm

mở mắt..

Tất cả hành động kỳ quái của con chồn nhỏ đều bị An Hoằng Hàn thu

vào đáy mắt, hắn nửa ngồi dậy, nhìn ra ngoài cửa chính, nở nụ cười nhạt
không dễ phát hiện. Càng ngày càng trở nên thú vị. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.