DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 315

Chỉ cần lão ở trên mảnh đất nước Phong Trạch thig không có chuyện gì

hắn không thể làm chủ.

Tùy tiện tạo một tội danh cho lão nhân họ Từ thì lão không thể không

phải chết. Cho dù giết ông ta sẽ phá vỡ bang giao giữa hai nước, nhưng
chuyện mà An Hoằng Hàn làm từ trước đến nay không hề tiếc phải trả giá
cao.

"Bệ hạ, ngài là vua một nước, chẳng lẽ chỉ vì ham muốn của bản thân

liền không chú ý đến sự sống chết của dân chúng? Chiến tranh chỉ đem đến
sự tha hương cầu thực, nhà tan cửa nát cho dân chúng." Lão nhân họ Từ hết
sức khuyên bảo, nhưng cũng sợ thật sự chọc giận An Hoằng Hàn nên cố
gắng không mở miệng nói về chuyện kia.

"Ít thuyết giáo mấy từ nhân nghĩa anh hùng ấy cho trẫm đi, trẫm chỉ hỏi

lão. . . . . . Con chồn nhỏ cái lai lịch gì?" An Hoằng Hàn tức giận muốn đập
bàn, bàn tay chỉ thiếu chút là rơi vào trên thư án, lại mạnh mẽ dừng lại giữa
không trung.

Hắn nhìn thoáng qua con chồn nhỏ đang nằm trên đùi, thấy nó đang ngủ

say, chậm rãi thu hồi chưởng lực.

Lão nhân họ Từ cười rung cả bộ râu, "Bệ hạ, lai lịch của con chồn nhỏ

thật sự quan trọng đến vậy? Ngài cũng nói rồi đó, coi như con chồn nhỏ tu
tiên thì ngài cũng sẽ không dễ dàng thả nó rời đi. Không bằng chúng ta đổi
sang một chuyện khác, nói một chút về chuyện tương lai của ngài và con
chồn nhỏ?"

Đa số khó có thể nắm giữ được người tu tiên trong tay, bởi vì bọn họ

hoặc là thích ẩn cư rừng núi không hỏi đến việc ở đời; hoặc là kiêu ngạo
không chịu gò bó thích lưu lạc trong giang hồ.

Vấn đề này thành công hấp dẫn sự chú ý của An Hoằng Hàn, chuyện đã

qua sao có sức hút bằng chuyện tương lai sắp xảy ra?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.