DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 336

gân cốt, Tịch Tích Chi lăn tại chỗ một vòng, cho đến khi nàng thoải mái,
mới nằm yên lặng, cái cằm lông lá đặt lên trên hai con móng vuốt trước
không thể nàngi hết được sự đáng yêu.

An Hoằng Hàn dường như sớm biết được con chồn nhỏ sẽ lười biếng,

hắn đưa bút lông viết nốt chữ cuối cùng, ánh mắt chuyển sang nhìn con
chồn nhỏ bên cạnh.

"Mực viết nhạt quá, tiếp tục mài. Đây là khoản nợ ngươi thiếu trẫm,

thiếu nợ phải trả là đạo lý hiển nhiên."

Gần đây trong cuộc sống, An Hoằng Hàn không ít lần nàngi câu này.

Mà mỗi lần Tịch Tích Chi đều sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, vẻ mặt
nàng đau khổ cầm thanh mực lên tiếp tục tốn công sức mài mực cho người
nào đó.

Bên trong ngự thư phòng, cung nữ thái giám phục vụ nhìn thấy đều

không nhịn được cười thầm.

Tại sao khi bọn họ nhìn thấy con chồn nhỏ bị bệ hạ bắt nạt chẳng những

không có chút đồng tình, ngược lại còn hết sức vui vẻ? Hay nàngi cách
khác, dáng vẻ con chồn nhỏ trời sinh gặp cảnh khốn khó có bộ dạng như
con dâu nhỏ?

Vừa nghĩ tới ba chữ ‘ con dâu nhỏ ’, trong lòng các cung nữ thầm rùng

mình một cái.

Mãi mới chờ đến lúc An Hoằng Hàn xử lý xong chính sự, sắc trời bên

ngoài đã bắt đầu tối lại, thỉnh thoảng truyền đến một hai tiếng ve kêu, lại
càng tăng thêm phần sinh động cho hoàng hôn buổi chiều.

An Hoằng Hàn khép lại tấu chương trong tay, ung dung thong thả đứng

lên, "Chia các bản tấu chương ra mang đến Công Bộ cùng Hình Bộ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.