DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 345

chuyện này là sao? Sao để toàn thân con chồn nhỏ ướt sũng mà không lau
khô cho nó, không cẩn thẩn nó bị cảm lạnh thì con chồn nhỏ càng phải chịu
khổ."

Trên khuôn mặt tuấn tú được điêu khắc của An Hoằng Hàn, đôi lông

mày nhíu lại mang nét lo lắng, sắc mặt trông rất nặng nề.

Lâm Ân gấp đến mức liên tục giẫm hai chân, lôi kéo tay thái y Từ, chạy

tới chỗ bên kia của bệ hạ, "Thái y Từ, ngài nhanh xem xem. Con chồn nhỏ
mới vừa rồi còn đang tắm trong ao, đột nhiên liền hôn mê, kêu thế nào cũng
không chịu tỉnh."

Gương mặt đau khổ của Lâm Ân còn gấp gáp sốt ruột hơn so với vẻ mặt

lạnh lùng của An Hoằng Hàn.

Giọng nói An Hoằng Hàn có chút khàn khàn, lại lộ ra sự kiên định,

"Nếu không trị hết thì lần này trẫm liền thật sự lấy mạng ngươi."

Âm thanh lạnh lùng, chứa sát khí nặng hơn so với lần trước.

Tầm mắt thái y Từ nhìn vào con chồn nhỏ trong ngực An Hoằng Hàn,

xem dáng vẻ bình yên của nó cũng không giống bị bệnh.

Nhưng An Hoằng Hàn đã nói vậy thì vì suy nghĩ đến tính mạng bản

thân, thái y Từ cũng tất phải coi trọng chuyện này.

Hơn nữa, tình cảm giữa con chồn nhỏ và ông cũng sâu đậm nên ông

cũng không muốn nhìn thấy con chồn nhỏ xảy ra chuyện gì.

Lão nhân họ Từ đi tới ngồi xuống ghế dựa cách gần An Hoằng Hàn,

ngón tay nhăn nheo ôm con chồn nhỏ, đầu tiên ông mở mí mắt con chồn
nhỏ ra nhìn, sau đó lại mở miệng nó ra, bên trong hai hàm răng trắng bóc
thẳng hàng như những vuên ngọc thạch sáng long lanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.