DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 485

Tịch Tích Chi gặm móng vuốt, ánh mắt đảo qua đảo lại nhìn Tiểu Tuân

Tử phía xa. Nếu như nói An Nhược Yên có thể làm cho nàng tức giận thì
Tiểu Tuân Tử như thế lại khiến lòng nàng băng giá. Từ trước đến giờ nàng
đều tin tưởng người tốt có sẽ được báo đáp, ngươi đối với người khác thật
lòng, người khác cũng sẽ đối xử thật lòng như vậy đối đãi ngươi.

Nhưng hành động việc làm của Tiểu Tuân Tử đã phá vỡ nhận thức của

nàng.

"Các ngươi đã thích chiên dầu, vậy trẫm cũng làm cho ngươi nếm thử

một chút mùi vị đó. Người tới, chuẩn bị chảo dầu." An Hoằng Hàn ra lệnh
một tiếng, lập tức có hai người trông ngục cởi sợi dây trói Tiểu Tuân Tử ra,
áp giải hắn ta đi ra ngoài.

Mặc cho An Nhược Yên kêu gào thế nào, An Hoằng Hàn vân thờ ơ.

Tịch Tích Chi nhìn cảnh hai người bị áp giải đi, bất đắc dĩ thở dài.

"Có cái gì đáng tiếc? Hôm nay ngươi làm rất khá. Hoàng cung giống

như chém giết trên chiến trường, ngươi không chết, chính là ta mất mạng."
An Hoằng Hàn vừa nói, vừa đi ra phía ngoài.

Tiếng bước chân của hắn tương đối vững vàng, mỗi một bước đều giống

như đạp ở trên ngực người khác.

Hiệu suất làm việc của người trông ngục ô cùng cao, dĩ nhiên điều này

cũng không vượt ngoài các dụng cụ tra tấn gì đó, Thiên lao vốn là nơi mọi
thứ đều đủ.

Trên sân bên ngoài trời, một chiếc chảo khổng lồ đựng dầu, sôi ùng ục,

dưới đáy nồi ngọn lửa cháy hừng hực. Sau khi Tiểu Tuân Tử bị người trông
ngục đẩy mạnh vào, hàng loạt tiếng kêu thảm thiết thử thách màng nhĩ của
mọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.