DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 57

Sắc mặt cung nữ thái giám trắng bệch, dường như thấy trước số phận

thê thảm của mình, đều run cầm cầm với nhau.

Sáng sớm không nhìn thấy bóng dáng của con chồn nhỏ làm cho An

Hoằng Hàn vào buổi triều sớm cũng không yên lòng. Sau khi nói một câu ‘
Có chuyện bẩm tấu, không việc bãi triều ’, liền đuổi đám hạ thần kia.

Đầu tiên An Hoằng Hàn nhìn quét qua điện Bàn Long một cái, không có

nhìn thấy vật tròn màu trắng nhỏ mà trong lòng mình mong đợi, lạnh lùng
nói: "Không tìm được?"

Ba chữ, lạnh lẽo thấm vào đáy lòng của người khác.

Lâm Ân quỳ xuống, không dám ngẩng đầu: "Xin bệ hạ rộng khoan dung

cho bọn nô tài thêm một ít thời gian, bọn nô tài nhất định có thể tìm được."

An Hoằng Hàn đi mấy bước đến phía trước, ánh mắt nhìn vào ổ nhỏ hẹp

bên cạnh giường, thật sự không thấy sao? Vì cái gì cảm thấy thiếu mất thứ
gì, trong lòng thừa ra một chỗ trống?

"Các ngươi quên lời trẫm đã nói trước khi vào triều rồi hả ?" An Hoằng

Hàn nhẹ nhàng phất vạt áo, tay áo bào rộng lớn cuốn lên cuộn nổi tạo ra
một chút chập chờn.

Chân tay các cung nữ thái giám nằm rạp cả xuống, hoảng sợ hô to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.