DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 590

"Tìm. . . . . . Tìm được người rồi." Ấp úng nói xong, Tịch Tích Chi như

ngồi trên bàn chông, liền muốn đứng lên, thậm chí quên cả cái đuôi của
nàng còn đang bị người khác nắm.

Cho nên khi nàng đột nhiên đứng lên, cái đuôi lông lá bị xiết chặt, làm

nàng đau đến hít vào một hơi, lại ngã vào lòng An Hoằng Hàn.

Phản ứng của Tịch Tích Chi lấy lòng An Hoằng Hàn. Sợ Tịch Tích Chi

thật sự bị thương, liền nhẹ nhàng vuốt vuốt cái đuôi của nàng, sau đó buông
ra.

"Lanh chanh láu táu làm cái gì." Tùy ý nói bừa một câu, ánh mắt An

Hoằng Hàn nhìn về phía nữ nhân quỳ trong đại điện, chậm chạp không nói
bình thân, chỉ nói: "Nếu như hai người các ngươi muốn biện hộ xin tha cho
bốn tên hỗn đản kia thì chuyện đó không còn gì phải nói, lời trẫm nói ra, từ
trước đến giờ sẽ không thu hồi."

Hoa phi, Ninh phi trong nháy mắt khó chịu, họ còn chưa kịp mở miệng,

bệ hạ lại nhét một câu như vậy vào miệng các nàng. Nếu như các nàng còn
thay đệ đệ nhà mình cầu cạnh thì liền có vẻ tự làm xấu mặt.

Nhưng cho dù như thế, họ cũng phải đánh cược một lần. Huống hồ, Lưu

gia chỉ có một đứa con trai là Lưu Phỉ.

"Bệ hạ, chuyện đêm qua là do Lưu Phỉ không đúng, nhưng bọn họ cũng

biết sai lầm rồi, cầu xin bệ hạ tha thứ cho bọn họ một lần." Hoa phi mở
miệng nói, thuận tay kéo kéo tay áo Ninh phi, ý bảo nàng ta cũng thêm chút
sức.

Ninh phi có bộ dáng thanh tú, nhưng điều đó không có nghĩa nàng ta là

người hiền lành, "Bệ hạ, Phạm Vu Vĩ là đệ đệ ruột với thần thiếp. Mặc dù
nó không có tiền đồ, cả ngày lại chơi bời lêu lổng, nhưng cũng là máu mủ
tình thân. Muốn trách thì trách thần thiếp làm tỷ tỷ không để ý dạy bảo nó,
nếu không nó đã không làm ra chuyện tình hoang đường vừa rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.