DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 622

"Lâm Ân, ngươi nói đi." Hắn quay sang hỏi Lâm Ân.

Lâm Ân ngẩn người. Hắn vẫn luôn đứng ngoài viện Thái phó, cho nên

cũng không biết chuyện gì xảy ra bên trong.

"Bệ hạ, nô tài không biết. Nhưng lúc nô tài vào đón người thì thấy nàng

đang nói chuyện với Thái phó." Lâm Ân bẩm báo chi tiết, không dám nói
lời vô ích.

Mắt An Hoằng Hàn càng u ám, mơ hồ có khuynh hướng bùng nổ. Bỗng

hắn kéo tay nàng qua, mở tay ra nhìn. Lòng bàn tay vốn trắng nõn hồng hào
bây giờ đỏ bừng. Nhìn vết thương thì thấy là do bị cành mây đánh.

Thái phó dạy học trong hoàng cung đều được cho chút quyền hạn. Ví dụ

như lúc đệ tử không nghe lời thì có thể chọn đánh bằng cành mây, phạt
đứng, nhảy cóc các kiểu để đệ tử càng an phận thủ thường hơn.

Nhưng nhìn vết thương này, làm thế nào An Hoằng Hàn cũng không

bình tĩnh được. Hắn không nỡ tổn thương nàng một cọng tóc mà lại bị
người khác đánh. Ngươi nói xem, hắn tức giận bao nhiêu?

Tịch Tích Chi cúi đầu, hơi chột dạ, "Nếu huynh muốn cười thì cứ cười

đi."

Ngày đầu tiên nhập học đã bị Thái phó dạy dỗ. Chẳng phải truyền ra là

một chuyện cười à? Một tiểu hài tử sợ mất thể diện nào đó lập tức co lại
thành một cục, hận không thể biến thành dáng vẻ con chồn nhỏ, rúc vào
ngực An Hoằng Hàn để mọi người không nhìn thấy.

An Hoằng Hàn tức giận, vỗ vào bàn một cái, nói đầy âm ngoan tàn

nhẫn: "Ai dám cười trẫm liền cắt đầu lưỡi hắn."

Cả đại điện yên tĩnh, không ai dám phát ra một chút tiếng động nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.