DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 976

“Xung quanh sơn động có khá nhiều hoa cỏ cây cối?” Đi vài bước Tịch

Tích Chi liền mở miệng hỏi thăm. Nàng chính là dựa vào nhật nguyệt tinh
hoa mà tu luyện, cho nên cách tu luyện của yêu tinh, hoặc nhiều hoặc ít
cũng có mấy phần hiểu rõ.

Nếu như nàng đoán không sai, con Bạch Hồ kia nhất định sẽ tìm chỗ

tương đối tràn đầy linh khí để tu luyện. Mà chỗ đó, bình thường hoa cỏ cây
cối tương đối rậm rạp.

“Đến gần vách đá kia một chít, gần đây có không ít quả dại. Rất nhiều

ngự lâm quân trông coi hái được không ít từ nơi đó, ăn rất ngon.” Người
này có vẻ rất hay nói, dọc theo đường đi nói không ít lời, huống chi là đoạn
đường núi mình hiểu rõ, gần như là nói vài lần.

Tịch Tích Chi vừa đi vừa nghe. Trong lòng sinh ra hứng thú không nhỏ

với quả dại trong lời nói của hắn. Trước kia sống ở trong núi sâu, vào lúc
rãnh rỗi, Tịch Tích Chi cũng thường đi hái quả dại ăn.

Sơn động cách đáy vực không xa, chỉ trong chốc lát, toàn bộ mọi người

đã tới trước cửa sơn động.

Tịch Tích Chi liếc mắt đã nhìn thấy bên cạnh rừng cây, từng quả dại

màu hồng ướt át quyến rũ treo đầy nhánh cây. Chỉ là liếc mắt nhìn, liền
khiến người ta muốn ăn. Tịch Tích Chi nhịn không được nuốt nước miễng,
khó trách từ xa đã ngửi được một cỗ mùi thơm, thì ra là tỏa ra từ quả này.

“Ta có thể đi hái một quả không?” Ngẩng đầu liền hỏi thăm ý kiến An

Hoằng Hàn, không có được sự đồng ý của hắn, Tịch Tích Chi nào dám tự
mình đi hái.

An Hoằng Hàn quay đầu liếc mắt nhìn quả đó, hình như không có gì

khác thường, vừa định gật đầu, Phùng chân nhân bên cạnh liền mở miệng
nói: “Nếu như người không sợ đạo hạnh đau khổ tu luyện bị hủy trong nháy
mắt, ngươi cứ ăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.