DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 985

Thấy tình trạng như vậy, trong lòng ba người đều vang lên tiếng chuông

báo động.

Phùng chân nhân lại một lần nữa đọc đi đọc lại chú ngữ, bàn tay phất

qua mặt kính, muốn lần nữa sử dụng kính chiếu yêu, nhưng mặc dù kính
chiếu yêu hoàn hảo không chút tổn hại, lại không còn tác dụng. Phùng chân
nhân thấy thế, cũng không thử lại nữa, thu kính chiếu yêu vào trong ngực,
“Xem ra nơi này có bẫy, bệ hạ cẩn thận.”

Tịch Tích Chi thầm than một tiếng, không cần ông nhắc nhở, bọn họ

cũng biết có bẫy rồi! Nếu không nơi này làm sao một chút ánh sáng cũng
không có gió rét bốn phương tám hướng thổi qua càng thêm phần phật
phần phật.

Tịch Tích Chi cảm thấy có chút lạnh, lôi kéo vạt áo, tận lực tránh khỏi

gió lạnh đánh tới.

Đại khái biết Tịch Tích Chi lạnh, hai cánh tay mạnh mẽ của An Hoằng

Hàn ôm nàng thật chặt, để cho nàng tựa vào trong ngực hắn.

Lồng ngực của An Hoằng Hàn rất ấm áp, đặc biệt là trái tim đang đập

kia, khiến người ta có cảm giác an toàn. Tịch Tích Chi tham lam ấm áp như
vậy, rúc vào trong lòng hắn. Bởi vì trong bóng tối, Phùng chân nhân cũng
không thấy rõ, cho nên Tịch Tích Chi không chút cố kỵ nào.

Phùng chân nhân móc ra hỏa chiết tử, muốn thử có thể đốt hay không, ai

ngờ ngọn lửa mới vừa cháy lên, trong nháy mắt liền bị dập tắt.

“Xem trận pháp bố trí ở nơi này, vô luận là ánh sáng hay là lửa, đều

không thể đuổi đi bóng tối.” So với kết giới ở cửa sơn động, trận pháp này
hiển nhiên mạnh hơn rất nhiều.

Phùng chân nhân tạm thời không nghĩ ra biện pháp, trong sơn động rộng

rãi chỉ có tiếng gió lạnh gào thét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.