DƯƠNG TỪ HÀ MẬU - Trang 90

Mở cơm ăn uống, rồi toan hỏi người.

Dưới chân đau mỏi khôn dời,

Cùng nhau lẩn thẩn, phút trời hoàng hôn.

Khóc than tiếng dậy như cồn,

Kêu rằng: Cha hỡi! linh hồn ở đâu?

1165.- Chứa chan muôn thảm ngàn sầu,

Hai con sống thác, ai hầu biết cho?

Dắt nhau lên đá nằm co,

Khóc rồi lại ngủ, biết lo phương gì.

*

* *

Non cao cây cối rậm rì,

Nằm queo lại ngủ, gặp kỳ đêm đông.

Thương thay! Sương tuyết lạnh lùng,

Năm canh đá gối, sương mùng, xiết bao!

Bóng trăng vừa thấy lên cao,

Một bầy thỏ bạch nhảy vào mừng vui.

1170.- Nằm khoanh trên đá nối đuôi,

Bao nhiêu sương tuyết, lông chùi sạch trơn.

Đêm đông hơi ngáy tợ đờn,

Chị em giấc ngủ nhờ ơn đăng bền,

Vầng ô vừa lố bóng lên,

Giựt mình trực thấy, thỏ bên nhảy liền,

Ngày sau việc ấy sách biên:

Tướng tinh mộng

nguyệt

; kết duyên Dương Hà.

Mặt trời vừa lố sáng ra,

Chị em lòng đói, xót xa phận mình.

1175.- Chim đâu bay tới thình lình,

Xanh lông, đỏ mỏ như hình sơn son.

Đậu trên đầu đá hai con,

Trái đào, mỏ gắp quăng lòn xuống cho.

Chị em cầm ngửi thơm tho,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.