ĐƯỜNG VỀ - Trang 109

buôn bán, chỉ vài năm đã đưa danh tiếng tiệm cơm càng lúc càng xa. Trước
kia lúc mở cửa khai trương, Quy Hiểu vẫn còn học đại học, cô chỉ có thể
giúp quảng cáo tiệm cơm của chị ấy bằng cách viết mấy tờ truyền đơn sang
các thôn phụ cận, sau này tốt nghiệp rồi, bắt đầu tiếp xúc với những người
làm trong ngành PR, cô lại giới thiệu họ cho Mạnh Tiểu Sam.

Thức ăn ngon, phong cách thì đặc biệt, cuối cùng nó cũng xứng danh là

nhà hàng đệ nhất trên thị trấn.

Bạn của bà chủ tất nhiên là được mời vào một phòng đơn lớn nhất.

Quy Hiểu chọn món Dê bọ cạp, nồi lớn được bưng lên, hơi nóng lan tỏa

đầy trước mặt. Cô cầm một đôi đũa rồi gẩy gẩy mấy khúc xương trong nồi,
ngây ngốc một lúc rồi rót thêm hai bát nước, bần thần cả buổi, thịt dê cũng
bị nấu đến nhừ.

“Em không ăn đi, định chơi gì nữa? Muốn chơi thì chị tắt lửa cho mà

quấy từ từ”.

“Em cứ như trúng tà vậy”. Quy Hiểu khẽ đáp, “Bạn của em bị trộm xe ở

làng Erlian, em tìm anh ấy giúp đỡ, sau đó bọn trộm trả thù, cũng bị anh ấy
dạy dỗ…”

Tiểu Thái không rõ quan hệ giữa cô và Lộ Viêm Thần, cùng lắm chỉ là

phỏng đoán mơ hồ, cho nên mới đùa hai ba câu cho vui mà thôi.

Cho nên với Quy Hiểu mà nói, trước mặt Mạnh Tiểu Sam cô vẫn thấy

thản nhiên hơn nhiều, dù sao chuyện năm đó, hai người bên nhau thế nào,
chia tay ra sao, chị ấy cũng là người rõ nhất. Cô đã nghĩ, cô đã đoán,
chuyện của Tần Tiểu Nam là lúc Lộ Viêm Thần chịu nhường bước, muốn
cho hai người thêm một cơ hội nữa để bắt đầu, vì thế trong lòng vẫn lặng lẽ
chờ mong, cứ tự mình đa tình như thế, cho nên mới trở thành như lúc này
đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.