ẾCH - Trang 106

khiến mắt tôi lóa đi. Gió lạnh từ phía sau thổi xộc tới xuyên vào
tấm áo bông rách nát khiến tôi run rẩy.

Trên sân khấu, Tiêu Thượng Thần chém mạnh tay xuống.

Ngay lập tức mười mấy người đàn ông to lớn cầm gậy, trên tay có
đeo phù hiệu “Trật tự viên” xuất hiện phía sau sân khấu, nhảy
xuống sân khấu và chen về phía chỗ đang xảy ra ồn ào, vung gậy
lên tiến hành đàn áp. Đầu mỗi chiếc gậy đều có đính một dải lụa
đỏ nên khi vung lên, nó chẳng khác một vòng tròn lửa, trông thật kiêu
hùng. Một thanh niên bị gậy đập trúng đầu, tức giận chộp lấy
chiếc gậy và lớn tiếng tranh luận với trật tự viên và ngay lập tức
nhận lấy một cú đấm vào giữa mặt. Trật tự viên vốn thiết diện vô
tư, hạ thủ vô tình nên gậy đi đến đâu là người người ngã rạp hoặc dạt
về hai bên đến đấy. Tiếng Tiêu Thượng Thần vẫn ầm ầm vang
vọng trên loa: “Ngồi xuống! Ngồi xuống! Bắt những kẻ làm
loạn!”. Gã thanh niên vừa nhận một cú đấm ấy bị chộp lấy đầu
tóc, lôi ra khỏi đám đông… Cuối cùng thì đám đông cũng đã trở nên
yên lặng, có người quỳ, có người ngồi và hình như không còn ai dám
đứng nữa. Những trật tự viên vẫn cầm chắc gậy trong tay chia nhau
đứng giữa quần chúng, trông chẳng khác nào những con bù nhìn
đứng giữa ruộng lúa mạch nhấp nhô.

“Dắt bọn đầu trâu mặt ngựa lên sân khấu!” - Theo mệnh lệnh

của Tiêu Thượng Thần, một đám đông trật tự viên tự nãy giờ vẫn
đứng nghiêm trang chờ lệnh, cứ hai gã kẹp một người đưa lên sân
khấu. Những “đầu trâu mặt ngựa” ấy chân không chấm đất!

Tôi trông thấy cô!

Cô tôi không thuần phục. Khi trật tự viên nắm lấy đầu tóc ấn

đầu cô xuống thì buộc lòng cô phải cúi mặt. Nhưng khi gã vừa thả
tay ra là cô lại ngẩng mặt lên. Sự phản kháng của cô nhận được sự áp
chế rất mạnh mẽ. Cuối cùng, cô bị đánh đến độ bò lăn trên sân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.